Hạnh phúc khi tìm thấy nhau

Rate this post

Hạnh phúc khi tìm thấy nhau - Ảnh 1.

Vợ chồng họa sĩ tại không gian triển lãm An & Huy – Ảnh: HUỲNH VY

Bạn bè và giới truyền thông ưu ái dành những mỹ từ như “cặp đôi nghệ thuật”, nhưng với An và Huy, họ chỉ đơn giản là bạn đồng hành, là hai mảnh ghép không hoàn hảo tìm thấy nhau để về chung một nhà. và xây dựng một ngôi nhà giữa khu vườn Huế bình dị.

Điểm tựa của cuộc sống

Có lẽ những ai đã từng trải qua những bất an của cuộc đời vô thường lại càng trân trọng hơn khi họ cẩn thận nâng niu hạnh phúc hiện tại từng chút một, “không muốn lệch dù chỉ một tấc” như chị Huy đang nâng niu.

“Chúng tôi quen nhau từ năm 2000, tôi là học sinh của anh ấy trong lớp luyện thi vào trường nghệ thuật” – An cười khi kể lại mối quan hệ đặc biệt của họ từ hơn 20 năm trước. Khi đó, anh Huy (sinh năm 1976) là sinh viên sắp ra trường, còn chị An (sinh năm 1983) là một cô sinh viên tài năng và đầy nhiệt huyết. Cả hai cũng là đồng hương ở Đồng Hới.

Đó là cách chúng tôi biết nhau. Mỗi người đều dấn thân vào những con đường riêng và mãi đến 11 năm sau, họ mới gặp lại nhau trong một cuộc triển lãm nhóm tại Huế. An và Huy đều đã lập gia đình, mỗi người có một con gái và cả hai đều không may mất đi “nửa kia” khi đứa con còn rất nhỏ.

“Bé Gia Hân của tôi lúc đó mới hơn 2 tuổi. Bé Tùng Hiền vẫn chưa đủ tuổi vị thành niên. Không ai nghĩ rằng cuộc đời lại nhiều bất trắc và dang dở như vậy. Khi đó, chúng tôi đã tìm thấy nhau là điểm tựa của cuộc đời, không phải tình yêu.

Anh tự tạo cho mình hơi ấm để sẻ chia, sự đồng điệu trong tâm hồn và tôn trọng cái tôi nghệ thuật. Hơn hết, bọn trẻ thích nhau. Khi nhìn thấy con yêu quấn quýt bên mình, tôi hiểu rằng mình đã may mắn tìm được nơi an toàn ”- chị An bộc bạch.

Mọi thứ cứ tự nhiên mà đến. Từ sự đồng điệu trong tình yêu nghệ thuật, sự đồng hành vượt qua những tình cảm không trọn vẹn, đặc biệt là tình yêu dành cho hai cô con gái đã gắn kết anh chị em lại với nhau. Năm 2014, bé út Kim Ngân chào đời.

Tổ ấm nhỏ của gia đình An – Huy luôn tràn ngập tiếng cười của 3 cô con gái và một người mẹ “thương như con gái”, và một người chồng “thương vợ quá” (chị An bật cười trêu chọc cùng thời gian). Huy đầy nghịch ngợm).

“Bạn bè thường nói tôi hạnh phúc vì được anh ấy vừa thương yêu, vừa lo toan việc nhà, đưa đón con đi học, chăm sóc vợ từng li từng tí, chở tôi đi làm, luôn cho tôi. không gian để sáng tác và thư giãn. sẵn sàng để tôi vẽ … Với anh tôi có thể cười nhiều, suy nghĩ ít hơn, tự do và không bị gò bó “- cô chia sẻ.

Vừa vặn làm sao, hai cái tên của họ đặt cho nhau cũng là tình yêu bình yên và cùng nhau tỏa sáng, An & Huy. “Sau triển lãm chung“ Đàn ông ”năm 2017 tại Hà Nội, chúng tôi quyết định chừng nào còn sống trong nghề thì vẫn ưu tiên làm triển lãm cùng nhau, nếu có thể thì 5 năm một lần, và đây là lần thứ hai.

Tất nhiên, chúng tôi vẫn sẽ có những triển lãm cá nhân để ghi dấu ấn riêng cho nghệ thuật của nhau, và triển lãm chung là cột mốc kỷ niệm những con đường cả hai đã chọn và đồng hành cùng nhau. Ann chia sẻ về những dự định sắp tới của mình.

Và các mảnh ghép không muốn tách rời

Có những khoảng lặng trong cuộc sống không cần kể dài dòng nhưng bạn vẫn có thể hình dung được đằng sau đó là bao nhiêu khó khăn và nỗ lực. Sự gắn kết của hai gia đình đơn thân kéo theo rất nhiều mối quan hệ bên trong và bên ngoài, những thị phi giữa công và tư và cả áp lực kinh tế khi cả hai đều là nghệ sĩ.

Có những lúc cả gia đình 4 người gói ghém ở một căn nhà thuê, ngày nào cũng chăm chỉ làm việc từ sớm đến khuya, vun vén từng chút một để hai người có thể tiếp tục sáng tác. An từng ví anh và cô như thể họ đang nắm chặt hai đầu sợi dây chun. Nếu quá chặt, nó sẽ không hoạt động, nhưng nếu nó quá lỏng, nó sẽ không hoạt động. Luôn cố gắng giữ cân bằng.

3 đứa trẻ cũng được dạy cách sống tự lập ngay từ nhỏ, lựa chọn những gì mình thích và biết nhìn bố mẹ để trân trọng cuộc sống, chăm chỉ làm việc mỗi ngày và quan tâm đến nhau. Cũng phải mất vài năm cho đến khi bạn bắt đầu bán tranh và cuộc sống dần trở nên dễ dàng hơn.

Sau đó cả hai tìm mua một mảnh đất nhỏ ở xa trung tâm thành phố Huế, ngay cạnh lăng Tự Đức để xây nhà. Tiếp tục góp nhặt dần dần như chim xây tổ, mỗi lần góp đủ sẽ xây thêm một đoạn, cuối cùng là có một tổ ấm nhỏ như bây giờ.

“Mỗi lần có kỷ niệm đặc biệt, chúng tôi lại cùng nhau đi mua một cây. Tôi thích cây nào để tôi tiếp tục trồng và chăm sóc chúng trong vườn. Món quà đầu tiên anh tặng tôi cũng là một chậu hoa hồng ngoại.” Sau đó, tôi đã vẽ rất nhiều bức tranh về hoa trước khi chuyển sang vẽ về phụ nữ. Anh ấy đã cho tôi sự bình yên và thấu hiểu từ những điều nhỏ nhặt như vậy ”- chị An nói nhẹ nhàng.

Nhưng vừa thấy An xuất hiện, Huy lập tức có trò chọc phá khiến vợ bật cười. Bởi với anh, điều quan trọng nhất trong ngôi nhà là phải có nụ cười mỗi ngày.

Còn về niềm vui và sự bình yên, điều gì cũng có thể vượt qua. Những va chạm đều trở thành chuyện nhỏ, lớn hơn là vẫn sống được với nghề, sống được bằng nghề và luôn có bạn đồng hành trong hành trình sáng tạo.

“Tất nhiên, không có cuộc đời nào là không có va chạm, nhất là một mái ấm được kết nối từ hai hoàn cảnh khác nhau. Thử thách nhất là làm sao để dung hòa hai gia đình thành một mà vẫn giữ được cái tôi nghệ sĩ riêng của mỗi người.

Tôi nghĩ chỉ có thể là bằng tình yêu thương lớn lao, luôn đặt gia đình lên hàng đầu, kiên nhẫn, tôn trọng và chia sẻ mọi thứ cùng nhau ”, anh Huy tổng kết bằng giọng trầm và chậm.

Cảm ơn PikaCảm ơn Pika

TTO – Sự xuất hiện của bé Pika – con đầu lòng khi mang thai tháng thứ 7 – đã giúp vợ chồng diễn viên múa Hoàng Yến – Thái Bình vượt qua những tháng ngày khó khăn.

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *