Làm việc chăm chỉ cho giây phút vinh quang | Các môn học khác | Thể thao

Rate this post

Đau đáu với công việc

TDNT luôn đề cao yếu tố nghệ thuật, kết hợp nhiều kỹ năng trong từng tiết mục. Khoác trên mình những bộ trang phục lấp lánh, các nữ vận động viên với gương mặt rạng rỡ thực hiện phần trình diễn trên nền nhạc uyển chuyển, nhẹ nhàng trong thời gian 1 phút 30 giây đối với bài thi đơn và 2 phút 30 giây đối với bài hát nhóm. Để có được một màn trình diễn đẹp mắt như vậy cần một thời gian dài và nhiều năm làm việc chăm chỉ. Ở đó không chỉ có những giọt mồ hôi, mà còn có cả máu và nước mắt của những cô gái nhỏ.

Mới 11 tuổi nhưng Văn Thị Kim Thoa đã có 5 năm gắn bó với TDNT. Sự bền bỉ và nhạy bén trong tập luyện đã giúp Kim Thoa được tuyển chọn vào đội trẻ TDNT TP.HCM từ tuyến năng khiếu của thành phố. Nhưng ít ai biết rằng, ở độ tuổi còn trẻ như vậy, cô đã phải học cách chống lại những cơn đau của những bài tập hông, lưng hay chẻ chân. Không ít lần “kêu đau” là điều không tránh khỏi khi huấn luyện viên ép cơ thể đạt mức quy định, hay đó là các động tác kiễng chân, nhào lộn, xoay theo trục của chân … Nhưng đây là những bài tập quen thuộc mà Thoa hay các vận động viên nữ đều phải tập luyện để trở thành vận động viên chuyên nghiệp.

“Tôi tập môn thể thao này từ năm 6 tuổi. Ban đầu, tôi bị thu hút khi xem các chị lớn biểu diễn với dải lụa. Khi luyện tập các bạn sẽ thấy môn này thật sự rất khó nhưng cũng có rất nhiều điều thú vị. Để chuẩn bị cho một cuộc thi, có khi phải tập luyện cả tháng trời. Nhiều khi tập luyện bị dụng cụ va vào rất đau, hay sơ ý lật cổ chân nhưng đó chỉ là khó khăn nhỏ không làm khó được mình ”, Kim Thoa chia sẻ.

TDNT là sự kết hợp của múa ba lê, nhào lộn, vũ đạo, kỹ thuật hình thể với việc sử dụng điêu luyện nhiều loại nhạc cụ như dây, vòng, bóng, dùi hay dải lụa. Trong các tiết mục, các cô gái phải di chuyển chớp nhoáng như thế nào để bắt dụng cụ, nhào lộn, kỹ thuật để giữ cho dụng cụ không bị rơi mà gương mặt vẫn toát lên khí chất đẹp nhất. Muốn vậy, ngay từ khâu tuyển chọn, đào tạo vận động viên đã có sự khác biệt.

Bà Phùng Lệ Thy, phụ trách thể dục thể thao TP.HCM cho biết: “Để đào tạo ra một vận động viên chuyên nghiệp phải mất 7-10 năm. Nghe thì dài nhưng với các vận động viên thì không thể trong ngày một ngày hai. hai, thậm chí có những động tác vận động viên phải luyện tập cả năm mới đạt được. nhào lộn, nâng dần mức độ vận động tùy theo lứa tuổi. ”.

Băn khoăn về việc tìm “ngọc thô”

Thực tế cho thấy, các vận động viên thể thao còn gặp nhiều khó khăn trong việc tìm kiếm và duy trì lực lượng vận động viên nòng cốt. Hiện TP.HCM là một trong hai đơn vị (cùng với Hà Nội) của cả nước đầu tư và phát triển môn thể thao này. Nếu tính số lượng huấn luyện viên, vận động viên của đội trẻ, đội tuyển TP.HCM tập huấn tại Trung tâm TDTT Hoa Lư (Q.1) khá khiêm tốn, chỉ khoảng 20 người. Số vận động viên còn lại thuộc tuyến năng khiếu ở các đơn vị “vệ tinh” của quận, khoảng 10 vận động viên / đơn vị, tập trung ở các quận 1, 4, 11, Bình Thạnh.

Làm việc chăm chỉ để có được bức ảnh phút huy hoàng 1Vận động viên Ngô Hải Yến với bài tập dẻo

Hàng năm, Liên đoàn Thể dục Thành phố Hồ Chí Minh phối hợp với các huấn luyện viên thể dục thể thao đến các trường mầm non, tiểu học, cơ sở để tuyển chọn vận động viên. Tuy nhiên, vì một số tiêu chí khắt khe về hình thể, khuôn mặt và khả năng âm nhạc nên mỗi năm chỉ chọn được 1-2 em. “Phải nói đây là môn có độ khó cao, đòi hỏi các vận động viên phải thực sự đam mê và kiên trì tập luyện. Ngoài ra còn có sự kiên trì từ huấn luyện viên, hoặc chính các bậc phụ huynh. Có nhiều trường hợp cha mẹ thấy thương con nên không cho tiếp tục. Hoặc có phụ huynh rất ủng hộ nhưng bản thân các em lại không thích, không muốn tham gia… Vì vậy, rất ít VĐV có thể theo đuổi và gắn bó với môn TDNT ”, chị Lê Thy bộc bạch.

Cũng theo người phụ trách bộ môn, do các VĐV còn nhỏ tuổi nên rất cần sự đồng hành, hỗ trợ của các bậc phụ huynh. Nhiều phụ huynh muốn con tập trung học văn hóa nên không khuyến khích con theo con đường thể thao chuyên nghiệp. Các em đi học gần như cả ngày nên huấn luyện viên chỉ xếp lịch tập vào buổi tối, điều này đôi khi khiến nhiều vận động viên mệt mỏi, khó tập trung tập luyện.

Bài toán tìm lực lượng đã khó, Thành đoàn TP.HCM còn gặp rào cản về cơ sở vật chất để phát triển phong trào. Được sự quan tâm, hỗ trợ của Sở Văn hóa và Thể thao Thành phố Hồ Chí Minh, từ năm 2009, các vận động viên của thành phố đã ổn định được nơi tập luyện tại tầng 3 của Trung tâm Thể dục thể thao Hoa Lư với không gian khang trang, rộng rãi, duy trì tốt. Đầu tư đúng dụng cụ, thiết bị hỗ trợ trong quá trình đào tạo. Nhưng tính ra, cả thành phố chỉ có một sân tập đạt tiêu chuẩn như vậy. Ở các đơn vị “vệ tinh”, địa điểm tập luyện của các vận động viên thường ở gầm cầu thang hoặc hành lang tại các trung tâm thể thao, nhiều khi họ phải hứng chịu trời mưa, hoặc buộc phải dừng tập nếu đội khác cần chỗ tập.


“Muốn có thành tích cao trong thể dục thể thao, phong trào cần phát triển mạnh mẽ. Chúng tôi luôn mong muốn các vận động viên ở các huyện được quan tâm nhiều hơn, có địa điểm tập luyện ổn định. Từ đó, họ trở thành nguồn cung cấp “ngọc thô” chất lượng cho các tuyến trên ”, Trưởng đoàn thể dục thể thao TP.HCM Phùng Lê Thy cho biết.

NGUYÊN ANH

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *