Người nghèo khám chữa bệnh ở đâu?

Rate this post

Trong bối cảnh căng thẳng về dịch bệnh, ngày càng có nhiều tiếng nói kêu gọi sự phát triển của y tế cơ sở. Nhưng chăm sóc sức khỏe ban đầu, huyện hay xã?

Tôi đặt câu hỏi này vì y tế Việt Nam được chia thành ba tuyến kỹ thuật: tuyến trung ương, tuyến tỉnh và tuyến y tế cơ sở. Tuy nhiên, trong ngôn ngữ đời thường cũng như trong tư duy làm việc, không chính thức, hệ thống y tế được chia thành bốn cấp tương ứng với các đơn vị hành chính: cấp trung ương, cấp tỉnh, cấp huyện và cấp xã. . Vậy vai trò của y tế tuyến huyện ở đâu?

Trước đây, tôi làm việc ở Trung ương nên không thấy rõ điều này. Từ ngày nghỉ hưu chuyển về bệnh viện huyện, tôi mới thực sự nhiều điều.

Về phân cấp kỹ thuật, y tế tuyến huyện được xếp vào tuyến y tế cơ sở, giống như tuyến xã. Nhưng trong mắt chính quyền, rõ ràng trung tâm y tế huyện là cấp trên của trạm y tế xã. Sở y tế tỉnh chỉ đạo cho y tế huyện, sau đó huyện chỉ đạo cho xã. Như vậy, phân cấp kỹ thuật của ngành y và phân cấp hành chính của chính phủ là khác nhau. Thực tế, khi nói y tế cơ sở, chúng ta có nghĩa là y tế xã, phường, còn tuyến huyện thì ở một mức độ nào đó lại bị bỏ qua.

Bộ Y tế đã có chương trình 10 năm (2011-2020) tăng cường y tế cơ sở, thực chất là hướng đến y tế xã thông qua Bộ tiêu chí quốc gia. Đến năm 2020, tổng kết chương trình có 94% số xã trên cả nước đạt chuẩn hoàn thành Bộ tiêu chí. Điều đó có nghĩa là chương trình đã thành công. Tuy nhiên, nhiệm vụ của ngành y còn rất nặng nề, do Bộ tiêu chí quốc gia về y tế xã còn rất thấp so với yêu cầu chăm sóc sức khỏe của toàn xã hội.

Qua một số tiêu chí chính như: nhân lực từ 5 đến 10 người, bác sĩ làm việc tại xã 3 ngày / tuần, máy điện tim, máy siêu âm trắng đen, máy xét nghiệm đường huyết,… có thể thấy được công . của trạm y tế xã chủ yếu vẫn là những công việc mang tính phong trào. Qua đợt này thì sổ sách giấy tờ sẽ chính xác hơn, việc điều trị cũng không cải thiện nhiều. Người mắc bệnh vẫn đi khám trực tiếp ở huyện, tỉnh, nhất là từ khi có bảo hiểm y tế.

Nếu chỉ tập trung đầu tư cho y tế xã như trước đây thì sẽ rất dàn trải vì phải đổ tiền cho gần 10.000 xã, nhân lực của xã không đủ để tiếp thu kỹ thuật y tế cao. Tôi thấy nhiều xã nhận máy siêu âm, điện tâm đồ rồi để khăn vì không ai dùng.

Ở huyện, quan trọng nhất là bệnh viện huyện. Đây là trung tâm kỹ thuật y tế cao nhất của huyện, người dân đến trực tiếp hoặc các xã cử lên. Bệnh viện tuyến huyện có đủ các trang thiết bị y tế cần thiết như xét nghiệm máu, chụp X-quang, siêu âm… để thực hiện các ca mổ đẻ, mổ xương, mổ ổ bụng, cấp cứu và khám chữa bệnh ở tuyến cao. vừa phải … Bệnh viện huyện thực sự là bệnh viện gần dân nhất. Cùng với bệnh viện đa khoa huyện còn có trung tâm y tế dự phòng đóng vai trò quyết định trong công tác phòng chống dịch trên địa bàn.

Vai trò của y tế huyện quan trọng là vậy nhưng số phận của các tổ chức này còn khá dài. Năm 1998, các tổ chức y tế trên địa bàn huyện như bệnh viện, y tế dự phòng, bà mẹ trẻ em … được hợp nhất thành trung tâm y tế huyện. Thấy khó quản lý, năm 2005, mô hình này được tách thành 3 bộ phận: bộ phận y tế huyện ủy, y tế xã quản lý; bệnh viện tuyến huyện và trung tâm y tế dự phòng trực thuộc Sở Y tế. Chia tách một thời gian vẫn thấy chồng chéo nên mới đây nhất, Thông tư 37/2016 / TT-BYT quy định sáp nhập tất cả về một trung tâm y tế huyện như trước đây.

Dù chia tách hay sáp nhập thì trong nhân dân cũng chỉ có một địa chỉ thân thương duy nhất đó là bệnh viện huyện. Bệnh viện huyện giúp đỡ người nghèo nhiều nhất là bệnh viện huyện. Thực tế điều trị hàng ngày cho tôi thấy: đa số người nghèo chỉ đi khám ở bệnh viện huyện rồi về, không sao thì về nhà chờ số phận. Trong số 100 người đến bệnh viện huyện thì có trên 90 người ở lại điều trị, tất cả đều thuộc diện hộ nghèo, không có tiền lên tuyến trên.

Khi tôi nêu quan điểm về việc cổ phần hóa y tế, nhiều người lo ngại người nghèo sẽ bị thiệt hại nên tôi viết tiếp bài này để chỉ ra rằng người nghèo hiện nay chủ yếu dựa vào bệnh viện tuyến huyện. Theo tôi, bệnh viện tuyến huyện thuộc tuyến y tế cơ sở không phải cổ phần hóa mà đáng được đầu tư hơn.

Nếu tập trung đầu tư cho tuyến huyện, mà nòng cốt là bệnh viện huyện thì sẽ có chuyển biến ngay. Trước hết, số địa chỉ cần đầu tư sẽ tập trung nhiều hơn, cả nước có 700 quận, huyện. Thứ hai, tuyến huyện có khoa, bộ máy tương đối hoàn chỉnh nên sẽ dễ dàng tiếp nhận kỹ thuật và đầu tư. Thứ ba, bệnh viện tuyến huyện có nguồn “khách hàng” lớn nhất, gần dân nhất. Người dân, đặc biệt là người nghèo, sẽ ngay lập tức được hưởng lợi từ khoản đầu tư này.

Với mức đầu tư mỗi bệnh viện khoảng 10 tỷ đồng, nếu không “chia chác” thì mua được máy móc hiện đại như máy sinh hóa tự động, máy miễn dịch tự động, máy siêu âm màu, máy soi. Chụp cắt lớp vi tính 16 dãy – điều kiện cần thiết để tạo nên sự thay đổi rõ rệt về chất lượng chuyên môn. Được đầu tư, nâng cao chuyên môn, bệnh viện tuyến huyện sẽ hấp dẫn hơn đối với cán bộ y tế, không phải lo bác sĩ nghỉ việc.

Cả nước đã có một số mô hình bệnh viện tuyến huyện phát triển về chuyên môn, thực hiện được các kỹ thuật cao của bệnh viện tuyến trên như cấp cứu tim mạch, nong mạch vành, phẫu thuật chấn thương sọ não như bệnh viện huyện Củ Chi. , Bệnh viện quận Thủ Đức … Các bệnh viện kỹ thuật hạng 3 này từng bước tiến lên bệnh viện hạng 1.

Tôi hy vọng rằng trong tương lai gần y tế huyện sẽ hết. Đầu tư cho y tế huyện là đầu tư cho y tế cơ sở, đầu tư cho người nghèo, an sinh xã hội, góp phần giải quyết những khó khăn cơ bản của ngành y, thể hiện tính ưu việt của chế độ.

Quan The Dan

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *