Những khoảnh khắc thánh thiện, cần nó?

Rate this post

Một trong những bộ phận mà cá nhân tôi chú ý là tinh thần con người được chia thành 3 miền: miền thực dụng, miền tư tưởng và miền lý tưởng. Miền thực dụng chứa đựng những ham muốn thuần túy: Tiền bạc, vật chất, danh vọng. Miền suy nghĩ nằm ngoài những ham muốn thuần túy, đó là mục tiêu cao cả cần hướng tới, đó là sự hy sinh cao cả, đó là sự thôi thúc cao cả khi cho đi. Người ta sẵn sàng chết nhẹ, chết nhẹ vì nghĩ vì lẽ đó. Miền lý tưởng ở mức cao nhất, nó nằm ngoài suy nghĩ và chạm đến phạm trù của cái thiêng và cái thiêng.

Những khoảnh khắc thần thánh, cần nó?  -0

Cũng chính từ sự phân chia này, nhà nghiên cứu văn hóa tư tưởng Nguyễn Trần Bạt đã bàn đến hạnh phúc. Theo ông, một người hạnh phúc là người có thể trượt trên cả lãnh vực thực dụng và tư tưởng cùng một lúc. Bởi vì, nếu miền thực dụng bị che lấp, con người sẽ càng dính mắc vào chiếm hữu và càng gắn bó với chiếm hữu, dù là sở hữu vật chất hay quyền lực, con người càng dễ rơi vào cạm bẫy tinh thần. Nhưng ngược lại, nếu miền suy nghĩ bao trùm, con người chỉ có suy nghĩ mà không thể đáp ứng nhu cầu ăn uống và chia sẻ nhu cầu đó với những người xung quanh thì đó có thể là một kiểu suy nghĩ vô vọng. .

Những người đồng ý với cách phân chia trên sẽ đồng ý rằng các giá trị thiêng liêng (nếu có) là sản phẩm phát sinh trong miền lý tưởng. Nó không thể thuộc lĩnh vực ý thức hệ, càng không thể thuộc lĩnh vực thực dụng. Nó thậm chí còn có một chút tôn giáo. Nhưng, ở đây, tôi không muốn nói đến phạm trù thần thánh theo các cấp độ phân chia tâm lý đó, mà chỉ đơn giản có nghĩa là những khoảnh khắc rung động thiêng liêng trong cuộc đời một con người. Những khoảnh khắc thiêng liêng theo nghĩa này cũng có thể nảy sinh trong lĩnh vực suy nghĩ. Và, đó là câu chuyện của bạn, của tôi, của tất cả những người bình thường nhất, không phải câu chuyện của các vị thánh, triết gia, hay các vị tử đạo. Vì vậy, hãy thử nhìn lại những kinh nghiệm trong quá khứ của bạn để trả lời một câu hỏi: Đã bao giờ một khoảnh khắc thiêng liêng nảy sinh trong bạn chưa?

Nếu bạn vẫn không thể nhớ, hãy thử nghe dòng nổi tiếng này:

Hôm nay ra đường, mắt em buồn.

Con phố tối dường như gợi lên tình yêu

Chờ người yêu về chung một tâm hồn.

Với cánh tay màu xanh lá cây chào đón

Hãy để cuộc sống trở thành một vị thần

(“Nếu cuộc sống không có bạn“- Hoàng Trang)

Giờ thì bạn đã nhớ chưa: Khi yêu ai, yêu song phương hay đơn phương, yêu công khai hay yêu thầm, chỉ cần bạn yêu hết mình, yêu mãnh liệt, yêu cả đất trời thì chắc chắn những giây phút rung động thiêng liêng ấy đã nảy sinh trong bạn. Giống như cô gái trong câu thơ kia, cô ấy đang đợi người yêu, đợi một cánh tay – một chiếc vòng tay xanh (đẹp như không). Và, khi màu xanh đó bao phủ cô, cô phải thốt lên: “Hãy để cuộc sống trở thành một vị thần“. Khoảnh khắc thiêng liêng ấy là sự thăng hoa tột cùng của từng tế bào tình yêu. Bao nhiêu khao khát, bao chờ đợi, bấy nhiêu kìm nén đã được giải tỏa trong giây phút ấy. Bao nhiêu người trong một người đã vỡ òa trong giây phút ấy.

Chỉ một câu hát thôi, chúng ta đã hiểu được cảm xúc thiêng liêng trong trái tim người con gái đang yêu. Một người đàn ông đang yêu cũng sẽ có những cảm xúc thiêng liêng như vậy. Tuy không nói rõ hai chữ “thần thánh” nhưng chàng trai trong câu thơ sau cũng có những làn sóng di động tương tự:

Các cặp đôi bên nhau trong một ngày

Tôi trao niềm hạnh phúc trong tay

Áo trắng dịu dàng trong như suối

Sải cánh ước mơ

(“áo sơ mi trắng“- Huy Cận)

Màu áo trắng của cô gái trong bài thơ này thật diệu kỳ. Chiếc váy trắng của nữ thần trông như đang ban phép màu. Chiếc váy trắng của nữ thần như nâng tình yêu lên. Khiến tình yêu tỏa sáng, khiến chàng trai như được chạm vào một nguồn phép màu.

Những khoảnh khắc thánh thiện, cần nó?  -0
Ảnh: St

Vì vậy, ngay cả trong cuộc sống bình thường, với những xúc cảm bình thường, những khoảnh khắc thiêng liêng nảy sinh trong cấu trúc tinh thần của con người là có thật. Câu hỏi đặt ra là: Những khoảnh khắc đó có cần thiết không? Nếu bạn hỏi một thiền sư câu hỏi đó, câu trả lời chắc chắn là không. Các thiền sư sẽ nói, khi bạn gặp khó khăn trong việc thăng hoa cảm xúc, bạn vẫn còn đau khổ. Thiền sư sẽ cho bạn biết điều này: Cảm xúc thăng hoa đó rất vô thường. Nó không phải là mãi mãi, nó không phải là vĩnh cửu. Nó đến và đi. Và, nếu bạn hạnh phúc khi nó đến, bạn sẽ đau khổ khi nó biến mất. Các thiền sư sẽ khuyên bạn thực hành để giảm ham muốn đến mức tối thiểu, bình tĩnh đối mặt với mọi cảm xúc thái cực trong lòng. Càng ít ham muốn càng tốt. Càng bình tĩnh càng bình yên. Những gì nhà sư nói có đúng không? Vâng, theo quan điểm của thiền sư. Đúng hơn, đó là quan điểm của Phật giáo.

Nhưng, bạn không phải là một thiền sư. Bạn có thể bị ảnh hưởng bởi tư tưởng Phật giáo, nhưng bạn không / hoặc không phải là một thiền sư. Bạn không sống cuộc sống của một thiền sư. 8 tỷ người trên trái đất này không thể trở thành 8 tỷ thiền sư. Nếu 8 tỷ người trở thành thiền sư, thế giới loài người có thể không được gọi là “thế giới loài người” nữa. Vì vậy, bạn vẫn nghe theo lời khuyên của thầy cô để điều tiết ham muốn. Bạn không thể loại bỏ hoàn toàn ham muốn, nhưng có thể điều chỉnh ham muốn. Và, trong quỹ đạo điều chỉnh nhận thức đó, tại sao lại từ chối những khoảnh khắc thiêng liêng lóe lên trong tâm hồn bạn? Những khoảnh khắc thiêng liêng đó sẽ lưu lại cuộc sống tĩnh lặng, tuần tự mỗi ngày của bạn. Những khoảnh khắc thiêng liêng ấy có thể làm mới con người khô cằn, nhàu nát trong bạn. Những khoảnh khắc thần thánh đó tưới mát khu vườn sáng tạo của bạn bằng những giọt nước kỳ diệu. Nếu bạn là một nghệ sĩ – một người sáng tạo, những khoảnh khắc thiêng liêng ấy sẽ giúp tâm hồn bạn bay bổng, cho phép bạn vươn mình vào không trung, chọn cho mình những món đồ sáng tạo. Nhiều tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời đã ra đời sau những chấn động thần thánh này.

Tất nhiên, khoảnh khắc thần thánh không phải là vĩnh cửu (khoảnh khắc đó). Vì vậy, điều đáng bàn là người ta sẽ phải học cách cư xử như thế nào khi thời khắc đó kết thúc. Ở tuổi 20 (chứ không phải chỉ 20 tuổi), chắc chắn bạn chưa học được ngay. Ở cái tuổi đó, khi một tình yêu thiêng liêng qua đi, bạn có thể sẽ đau khổ, bạn sẽ gục ngã, bạn sẽ đánh mất chính mình. Bản thân sự đau khổ / suy sụp cũng rất hữu ích, vì nó sẽ cho bạn kinh nghiệm để trưởng thành. Và nếu bạn đã là người thích trải nghiệm, đặc biệt hiểu được bản chất của vô thường thì chắc chắn bạn sẽ không còn đau khổ nữa. Bạn có thể hồi tưởng về những khoảnh khắc thiêng liêng đã đến, cảm ơn họ đã đến, quan sát và chiêm nghiệm những kho báu tinh thần mà nó đã tạo ra, nhưng bạn sẽ không hối tiếc vì nó đã không còn nữa.

Thần tính của một người thử nghiệm có thể sẽ giống thần tính của một người đàn ông 20 tuổi. Nhưng, hành vi hậu thần thánh của người trải nghiệm (tất nhiên phải là trải nghiệm thức tỉnh) sẽ khác xa so với hành vi của người trải nghiệm. với cách ứng xử thần thánh của chàng thanh niên 20 tuổi. Vì vậy, ngay cả khi theo đuổi triết lý sống thanh đạm và làm chủ mọi ham muốn, bạn cũng đừng ngại từ chối những khoảnh khắc thiêng liêng đến với mình. tôi!

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *