Nơi đón nhận tình yêu

Rate this post

Tôi thực sự may mắn khi có được tình yêu thương vô bờ bến của bố mẹ. Cha mẹ tôi yêu thương tôi hết lòng, từ khi tôi sinh ra, cho đến khi tôi làm giáo viên, lập gia đình và có hai con.

Tôi là con trai cả, sinh sau 3 chị em gái. Vợ chồng tôi được thừa kế căn nhà từ bố mẹ tôi. Ngôi nhà do bà tôi xây. Bà tôi để lại một căn nhà rộng hơn một chút do bà tôi xây cho bố mẹ tôi ở, bố mẹ tôi cho căn nhà mà bố mẹ tôi xây cho dì tôi. Tôi lớn lên trong ngôi nhà của chính mình.

gia-dinh.jpg
Hình minh họa. Nguồn Internet

Cha mẹ tôi đã sớm chuẩn bị lâu dài cho con cái của họ khi chúng còn nhỏ. Tích cóp được từ nhiều nghề: làm mắm, làm khô cá, sau này mua bán tạp hóa, ngư lưới cụ, bố mẹ tôi mua lại lô đất ở nhà bà ngoại để sau này cho con cháu. Bố mẹ tôi xây một căn gác bên cạnh ngôi nhà. Bên dưới, mua sắm tạp hóa; trên gác, nơi ba anh em tôi học bài, ngủ nghỉ. Tầng áp mái có 4 cửa sổ, 2 cửa sổ nhìn ra biển, 2 cửa sổ nhìn ra các hướng khác. Căn gác chỉ hơn 20m2 nhưng lại là nơi ghi dấu cả tuổi thơ của ba anh em chúng tôi. Tôi học cho kỳ thi tốt nghiệp trung học chính trên căn gác xép này, trên chiếc bàn gỗ với mặt trên bằng nhôm. Trước đây, từ ô cửa sổ phía trước, tôi nhìn ra biển xa xa, thỉnh thoảng có những đoàn thuyền đánh cá vào những ngày yên ả.

Sau ngày giải phóng, những năm tôi đi dạy học xa nhà, thỉnh thoảng cùng bạn bè về chơi những ngày hè, anh chị em lại ở căn gác này. Nhiều năm sau gặp lại anh em, có người hỏi căn gác đó còn không? Tôi bật cười, vẫn như khi anh đến nhà tôi năm nào!

Chị em chúng tôi lớn lên từ vòng tay yêu thương, chăm sóc của bố mẹ. Và rồi đúng như dự đoán từ ngày bố mẹ tôi còn trẻ, có 5 chị em sống trong 4 căn nhà liền kề trên mảnh đất bố mẹ tôi xây dựng. 3 căn nhà mới xây, có căn 2 lầu, có căn 3 lầu. Chỉ có vợ chồng tôi sống trong căn nhà cũ do bà tôi xây dựng ngày trước, với sự sửa sang, làm thêm từ bàn tay và công sức của bố mẹ tôi.

Tôi thực sự yêu ngôi nhà của tôi. Vì tôi sinh ra, lớn lên, học hành, nuôi nấng gia đình, có con cái, tất cả đều ở đây. Những niềm vui và nỗi buồn, tôi đã trải qua, tôi đã chứng kiến, từ dưới mái nhà của mình. Tại ngôi nhà này, gia đình tôi đã từng chào đón một thành viên mới: vợ tôi. Rồi những đứa con của tôi đã được sinh ra và lớn lên từ chính mái nhà này. Chúng tôi đón nhận những hạnh phúc, những yêu thương, sẻ chia, gần gũi, thân thương dưới chính mái nhà này.

Ngôi nhà của tôi lợp ngói âm dương là một trong số ít những ngôi nhà ở thành phố Phan Thiết này còn mái nhà kiểu đó. Bởi vì, trong những năm qua, thành phố đã có nhiều ngôi nhà mới và công trình mới với các loại vật liệu lợp mái khác so với ngày xưa. Bố mẹ tôi rất thương vợ chồng tôi và hai đứa con để gia đình nhỏ của chúng tôi có được cơ ngơi này. Không đồ sộ, không bề thế, là phong cách xây dựng của thời điểm cách đây gần 70 năm, ngôi nhà là thành quả và công sức của ông bà, bố mẹ tôi làm nên trong nhiều năm. Bao kỷ niệm của gia đình chúng tôi vẫn ẩn hiện trong những viên gạch, ngói, vì kèo, cột… trong ngôi nhà chịu mưa nắng nhiều chục năm nay. Tôi vô cùng biết ơn ông bà, cha mẹ, những người đã vất vả để cho gia đình nhỏ của chúng tôi có một nơi ở ổn định trong những năm qua. Tôi thấy mình có bổn phận phải giữ gìn mảnh đất này, ngôi nhà này, như để tri ân công lao sinh thành của bà và cha mẹ tôi nhiều chục năm trước. Sau đó, sắp tới chúng tôi sẽ giao lại cho con cháu, như một sự tiếp nối của các thế hệ.

Ôi, chính ngôi nhà thân yêu của chúng tôi, nơi chúng tôi luôn chào đón những yêu thương tiếp nối, dù đó là những niềm vui, những niềm vui hay những khó khăn, vất vả của cuộc sống.


M. THÀNH PHỐ

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *