Phân cấp chính quyền địa phương tổ chức giao thông đường cao tốc như thế nào?

Rate this post

Nhiều thay đổi trong quản lý và bảo trì đường cao tốc

Chỉ trong một thời gian ngắn, từ một tỉnh gần như “trắng” về đường cao tốc, Quảng Ninh đã trở thành tỉnh có nhiều tuyến đường cao tốc với tổng chiều dài lên đến 200km.

Phân cấp chính quyền địa phương tổ chức giao thông đường cao tốc như thế nào?  Đầu tiên

Dự thảo nghị định mới được kỳ vọng sẽ tháo gỡ những vướng mắc liên quan đến nguồn vốn, trách nhiệm của UBND tỉnh và doanh nghiệp đầu tư đường cao tốc (Trong ảnh: Cao tốc Hạ Long – Vân Đồn). Ảnh: VNE

Trong mỗi dự án, Quảng Ninh đã trình Trung ương cho phép thực hiện bằng nguồn vốn ngân sách tỉnh và hình thức đối tác công tư.

Với cách làm này, Quảng Ninh nhanh chóng có cao tốc Hạ Long – Hải Phòng, Hạ Long – Vân Đồn và đang đầu tư xây dựng cao tốc Vân Đồn – Móng Cái. Mô hình của Quảng Ninh được coi là hình mẫu cho việc xây dựng các tuyến đường cao tốc trên cả nước.

Tuy nhiên, nói riêng về công tác quản lý, khai thác và bảo trì đường bộ còn nhiều vướng mắc liên quan đến nguồn vốn, trách nhiệm của UBND tỉnh và các doanh nghiệp đầu tư đường cao tốc.

Chính phủ đã ban hành Nghị quyết số 04/2022 yêu cầu đẩy mạnh phân cấp, phân quyền trong quản lý Nhà nước, đồng thời làm rõ trách nhiệm của UBND tỉnh trong việc tổ chức giao thông và quản lý, bảo trì giao thông. các tuyến đường cao tốc do địa phương đầu tư.

Để thực hiện chủ trương này, Bộ GTVT đang sửa đổi Nghị định số 32/2014 về quản lý, vận hành và bảo trì công trình đường cao tốc. Dự thảo nghị định đề xuất chính sách phân cấp, phân quyền rõ ràng hơn cho các địa phương.

Cụ thể, cơ quan quản lý đường cao tốc không chỉ là cơ quan chuyên môn của Bộ Giao thông vận tải mà còn là cơ quan chuyên môn về giao thông vận tải thuộc Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương.

Đặc biệt, dự thảo đã phân công, phân cấp UBND cấp tỉnh chịu trách nhiệm phê duyệt phương án và điều chỉnh phương án tổ chức giao thông trên tuyến cao tốc do mình quản lý.

Đồng thời, thống nhất phương án tổ chức giao thông trong trường hợp đường cao tốc của Bộ Giao thông vận tải hoặc của địa phương khác đầu tư xây dựng kết nối với đường cao tốc do mình quản lý.

Căn cứ vào tình hình thực tế, dự thảo quy định, Bộ Giao thông vận tải chịu trách nhiệm về nội dung phương án tổ chức giao thông, tổ chức giao thông trên đường cao tốc trong trường hợp đặc biệt, các trường hợp tạm dừng khai thác giao thông. khai thác, sử dụng đường cao tốc, trình tự, thủ tục lập, phê duyệt phương án tổ chức giao thông trên đường cao tốc; phê duyệt phương án, điều chỉnh phương án tổ chức giao thông trên đường cao tốc do mình quản lý.

Bộ Giao thông vận tải cũng có trách nhiệm đàm phán phương án tổ chức giao thông với Ủy ban nhân dân cấp tỉnh trong trường hợp đường cao tốc do địa phương đầu tư xây dựng và đấu nối vào đường cao tốc do Bộ Giao thông vận tải quản lý.

Chủ động giao hàng nội địa

Ông Lê Hồng Điệp, Vụ trưởng Vụ Quản lý, Bảo trì đường bộ, Tổng cục Đường bộ Việt Nam – đơn vị chủ trì soạn thảo Nghị định cho biết, khi địa phương đầu tư, xây dựng đường cao tốc trên địa bàn sẽ căn cứ vào quy hoạch giao thông. và quy hoạch của tỉnh. Việc tổ chức giao thông là một nội dung và cần được xác định trước khi đầu tư xây dựng đường cao tốc. Vì vậy, phải giao cho địa phương để họ chủ động.

Chỉ có điều khác với trước đây, khi tổ chức giao thông trong trường hợp đặc biệt, Bộ GTVT sẽ phê duyệt theo đề nghị của địa phương, lần này sẽ phân cấp cho địa phương chịu trách nhiệm toàn bộ.

Công tác quản lý, vận hành đường cao tốc đòi hỏi tính chuyên nghiệp cao. Năng lực tổ chức và yêu cầu cao về kỹ thuật, chuyên môn và tính chuyên nghiệp là những yếu tố quan trọng trong quản lý và bảo trì đường cao tốc. Chỉ nên phân cấp cho các địa phương đáp ứng các tiêu chí này. Người có thể gánh được 30kg nhưng buộc người đó phải gánh được 70kg thì người đó không còn sức gánh nữa.

PGS.TS. Trần Chung

Lý giải lo ngại việc giao cho địa phương tổ chức giao thông sẽ tạo ra sự không đồng bộ trên cùng một tuyến đường cao tốc, ông Điệp cho biết, dự thảo nghị định cũng quy định trường hợp đường cao tốc do Bộ GTVT làm chủ đầu tư. Nếu UBND tỉnh khác đầu tư các tuyến đường đấu nối vào tuyến cao tốc này thì sẽ có thỏa thuận với Bộ GTVT về việc tổ chức giao thông liên thông giữa hai tuyến đó.

Trường hợp tỉnh này đã đầu tư đường cao tốc, tỉnh khác muốn đầu tư đường cao tốc kết nối với tỉnh này thì hai tỉnh sẽ có sự bàn bạc, phối hợp để tạo điều kiện kết nối giao thông thuận lợi trên hai tuyến cao tốc giữa hai tỉnh. hai địa phương để cùng nhau đầu tư.

“Chẳng hạn, đường cao tốc Hạ Long – Vân Đồn vừa qua Hải Phòng, vừa qua Quảng Ninh nên hai địa phương cần phối hợp với nhau để giao thông thông suốt khi tổ chức thu phí. Việc thu phí sẽ hạn chế nhiều trạm, trong đó có việc kiểm soát trọng tải phương tiện và nhiều nội dung khác ”, ông Điệp nói.

Cũng theo ông Điệp, việc giao cho địa phương đầu tư giao thông sẽ phát huy tối đa nguồn lực của các tỉnh, thành.

Thực tế, trước đây chỉ có dưới 10 tỉnh tự cân đối được ngân sách thì nay đã có khoảng 16-17 địa phương tự bảo đảm được ngân sách.

“Nhu cầu vận tải của địa phương tăng rất nhanh, nếu trông chờ vào nguồn vốn trung ương sẽ không kịp thời, thiếu linh hoạt. Vì vậy, địa phương có thể làm đường cao tốc dài hay ngắn đều do địa phương lựa chọn hướng đi đúng đắn ”, ông Điệp nói và nhấn mạnh, có nhiều địa phương có đủ nguồn lực để đầu tư xây dựng đường cao tốc.

Tuy nhiên, với các quy định hiện hành, địa phương chưa chủ động trong việc đầu tư, phát triển và tổ chức giao thông trên tuyến cao tốc phù hợp với tiềm năng kinh tế.

Quy định mới trong dự thảo nghị định, tập trung vào phân cấp, phân quyền cho UBND cấp tỉnh trong việc tổ chức giao thông trên đường cao tốc sẽ khắc phục được những bất cập này.

Cần một bộ tiêu chí phân cấp

PGS.TS. Ông Trần Chung, Chủ tịch Hiệp hội các nhà đầu tư xây dựng công trình giao thông đường bộ Việt Nam cho biết, các công trình đường cao tốc có yêu cầu cao về tổ chức giao thông, an toàn giao thông, cứu hộ, cứu nạn. Bảo trì tốc độ cao cũng đòi hỏi khả năng kỹ thuật phức tạp, nguồn vốn và công nghệ. Theo tính toán, kinh phí bảo trì chiếm 40% tổng mức đầu tư của tuyến đường.

Cũng theo ông Chung, việc phân cấp cho địa phương đầu tư, quản lý, bảo trì đường cao tốc là chủ trương đúng đắn. Tuy nhiên, không nên phân cấp theo cách chỉ là một thủ tục hành chính thông thường.

Lấy ví dụ về việc phân cấp cho địa phương quản lý các trường đại học, liệu họ có đủ lực lượng, nhân sự và khả năng để quản lý, vận hành trường đại học đó theo đúng tiêu chuẩn hay không, ông Chung cho rằng cần tạo cơ hội cho người dân có đủ điều kiện. phân cấp có đủ năng lực và điều kiện để thực hiện.

“Có thể nói địa phương nào cũng có khả năng đầu tư, quản lý, bảo trì đường cao tốc nên cần có tiêu chí về năng lực quản lý, năng lực về con người, thiết bị, vốn, kỹ năng tổ chức. kiểm soát. Đơn giản như đánh giá vết nứt công trình cũng cần học để làm, chưa nói đến quản lý tài chính, quản lý chất lượng, tiến độ. Yêu cầu kỹ thuật quản lý đường cao tốc ngày càng phức tạp. Chỉ khi nào địa phương đạt được bộ tiêu chí này thì mới phân cấp ”, ông Chung nói.

Cùng quan điểm, ông Nguyễn Văn Quyền, Chủ tịch Hiệp hội Vận tải ô tô Việt Nam cho rằng, nếu giao địa phương đầu tư và quản lý như vậy thì mỗi địa phương có khả năng tự đầu tư theo nguồn lực của mình. Nếu có nhiều tiền, họ đầu tư và duy trì nó theo cách của những người “giàu có”. Ngược lại, địa phương nào không có nguồn thu thì đầu tư, duy trì theo kiểu “con nhà nghèo”.

“Các địa phương có nguồn lực, kêu gọi đầu tư nên để theo quy định chuẩn của các bộ, ngành sẽ dễ dàng hơn và không tạo cơ chế xin-cho”, ông Quyền nói.

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *