Quy định ghi nhãn “khác xa” với thực tế

Rate this post

Dự thảo này đang khiến nhiều hiệp hội doanh nghiệp lo ngại về tình hình chính sách quá sâu rộng.

>> Chấn chỉnh hành vi vi phạm quảng cáo thực phẩm chức năng

Chia sẻ với DĐDN, TS Lê Văn Giang, Chủ tịch Hội Khoa học Kỹ thuật An toàn Thực phẩm cho biết, mặc dù, Hội Khoa học Công nghệ An toàn Thực phẩm, Hiệp hội Sữa Việt Nam và Phòng Thương mại Hoa Kỳ tại Việt Nam (Amcham) ) đã có văn bản gửi Bộ Y tế kiến ​​nghị nội dung này nhưng chưa được Ban soạn thảo điều chỉnh nên các hiệp hội tiếp tục kiến ​​nghị Chính phủ.

– Ông có thể chia sẻ thêm về kiến ​​nghị của các hiệp hội doanh nghiệp đối với Dự thảo Thông tư hướng dẫn ghi nhãn dinh dưỡng đối với thực phẩm?

Thực tế, các nước trong khu vực như Singapore, Malaysia chỉ quy định việc ghi nhãn hàng hóa là thực phẩm 4 hoặc 5 chất như Nhật Bản. Trong khi Dự thảo yêu cầu nhãn thực phẩm của Việt Nam phải liệt kê tới 7 chất.

Điều 6 của Dự thảo đang quy định việc ghi nhãn dinh dưỡng theo cả hai cách. Cách thứ nhất, theo số gam trong 100g hoặc 100ml. Cách thứ hai, theo tỷ lệ phần trăm (%) của giá trị dinh dưỡng tham chiếu trong 2000 kcal. Chúng tôi nhận thấy quy định này không phù hợp với tiêu chuẩn quốc tế. Bởi vì, Tiêu chuẩn thực phẩm quốc tế (Codex) và Tiêu chuẩn Việt Nam 7088: 2015 chỉ bắt buộc ghi theo phương thức 1, còn phương thức 2 là tự nguyện.

Các nước trong khu vực như Malaysia, Singapore và Nhật Bản cũng có quy định tương tự như Codex. Nếu Việt Nam quy định ghi cả hai cách, với các thông số khác với Codex sẽ tạo ra gánh nặng không đáng có cho doanh nghiệp, cản trở giao thương giữa Việt Nam với các nước, khó có mặt sản phẩm. khối lượng nhãn nhỏ (không được ghi quá nhiều thông tin).

Trong khi đó, trong báo cáo, Ban soạn thảo không có báo cáo đánh giá tác động khi ghi theo cả hai cách mà chỉ nêu để bảo vệ sức khỏe. Mặt khác, với quy định bổ sung phương thức 2, người tiêu dùng có thể hiểu nhầm sản phẩm dùng cho mục đích đặc biệt khi nhãn ghi% đáp ứng dinh dưỡng cho người lớn bình thường, nguy cơ dẫn đến hậu quả về sức khỏe.

Nhìn chung, những nội dung trên trong Dự thảo chưa rõ ràng, thiếu cơ sở khoa học và thực tiễn. Quy định như vậy tiềm ẩn nguy cơ gây hại lớn cho sản xuất kinh doanh, trong khi chưa có báo cáo đánh giá lợi ích.

p) Việc ghi nhãn dinh dưỡng đối với thực phẩm là thực sự cần thiết nhưng một số nội dung trong dự thảo chưa phù hợp với thực tế.  Ảnh: T.Hà

Việc ghi nhãn dinh dưỡng đối với thực phẩm là thực sự cần thiết nhưng một số nội dung trong dự thảo chưa phù hợp với thực tế. Ảnh: T.Hà

>> Việt Nam cần sớm quy định giới hạn etylen oxit trong thực phẩm

– Ông có thể đưa ra những ví dụ cụ thể về những vấn đề mà doanh nghiệp sẽ gặp phải?

Chẳng hạn, nhãn sản phẩm sữa dành cho trẻ 0-6 tháng tuổi, hiện có thông tin rất chi tiết về 30-40 chỉ tiêu dinh dưỡng theo 100g bột hoặc 100ml hỗn hợp tiêu chuẩn. Tuy nhiên, theo quy định tại Dự thảo, sản phẩm này vẫn phải ghi bảng thông tin dinh dưỡng thể hiện% giá trị dinh dưỡng tham khảo của người lớn (Trẻ 0-6 tháng tuổi có nhu cầu dinh dưỡng 200-500 kcal /, nhãn lại được quy định để ghi% đáp ứng theo 2000 kcal (mức trung bình của một người trưởng thành), tức là gấp 4-10 lần nhu cầu thực tế).

Việc ghi thêm bảng này trên lon sữa dễ gây hiểu nhầm cho người tiêu dùng rằng 100g sữa chỉ đáp ứng được 25% nhu cầu năng lượng hàng ngày, tức là trẻ sơ sinh phải uống 1 lon 400g sữa mỗi ngày mới đủ năng lượng. .

Thực tế, theo hướng dẫn của nhà sản xuất, 1 lon sữa 400g là đủ cho trẻ uống trong 1 tuần. Không có một nhãn sữa trẻ em nào trên thế giới nói như vậy vì nó gây hiểu lầm nghiêm trọng.

Trên cơ sở phân tích trên, chúng tôi đề nghị xem xét sửa đổi quy định: khuyến khích tỷ lệ phần trăm giá trị dinh dưỡng tham chiếu, theo quy định của Codex và các nước trong khu vực.

– Các hiệp hội doanh nghiệp đã có buổi làm việc với đại diện cơ quan soạn thảo các Thông tư của Bộ Y tế. Vậy kết quả của công tác này đã giải quyết được những vấn đề gì, thưa ông?

Tại buổi làm việc với Ban soạn thảo Thông tư, đại diện Ban soạn thảo và các chuyên gia đã đi đến thống nhất là vẫn nên ghi 7 chất trên nhãn sản phẩm, nhưng không có nghĩa là phải áp dụng luôn 7 chất này. Có những nhóm sản phẩm chỉ ghi 1, 3 hoặc 5 tùy thuộc vào thành phần dinh dưỡng nào có trong sản phẩm.

Ví dụ, cà pháo muối không có chất béo hoặc đường nên sẽ không được khai báo, chỉ có muối sẽ được khai là có muối. Hay với nước ngọt thì họ chỉ khai có đường, còn người thì khai là có muối, chất béo.

Chúng ta vẫn có thể liệt kê 7 chất trên mà không cần quy định “cứng nhắc” như các nước khác, nhưng có những nhóm để lựa chọn. Vấn đề là nhóm này phải phù hợp, tránh cơ chế xin – cho và phải rõ ràng để khâu thực hiện không gặp khó khăn.

Quan trọng hơn, tư duy của các cơ quan ban hành chính sách phải cầu thị, lắng nghe ý kiến ​​từ các bên để chính sách đi vào thực tế, tạo điều kiện thuận lợi cho doanh nghiệp. Các chính sách ban hành phải bám sát chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ và Chính phủ về cải thiện môi trường đầu tư kinh doanh, không gây khó khăn cho doanh nghiệp và nhà đầu tư.

– Cám ơn rất nhiều!

Đánh giá của bạn:

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *