‘Tổ quốc tôi’ của Lê Quang Sinh

Rate this post

Tôi biết nhà thơ xứ Thanh Lê Quang Sinh đã lâu, nhưng đây là lần đầu tiên tôi được đọc “một cách có hệ thống” thơ của anh, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.

Trống rỗng

Nhà thơ Lê Quang Sinh.

Anh ấy vừa tặng tôi một lúc 3 tập, “Hoa dâm bụt vườn hoang” (2013); “Lý do cho mọi thiên thần” (2016) và “Phước hạnh” (2020). Cứ 3-4 năm, nhà thơ Lê Quang Sinh lại in một tập. Đủ thời gian để tác giả “nâng lên đặt xuống”, vứt bỏ không thương tiếc những bài báo không đáng in. Đó là cách đối xử có trách nhiệm với bản thân, thơ và độc giả.

“Phước Tường”, tập thơ gần đây nhất của Lê Quang Sinh, gồm 49 bài. Các chủ đề khác nhau, từ tình yêu đến danh tính. Những ngày này, cả nước đang tràn ngập cảm xúc của mùa Thu tháng Tám – mùa thu của cách mạng nên tôi đã chọn bài “Tổ quốc tôi” của Lê Quang Sinh để đọc đầu tiên.

Cũng xin thưa rằng ai cũng có mẹ sinh ra đất nước. Mẹ mang nặng đẻ đau, đau đớn là điều không gì có thể thay thế được. Giờ đây trong thời buổi hội nhập, thời đại “công dân toàn cầu”, mọi người có thể lựa chọn nơi sinh sống và khởi nghiệp; Tuy nhiên, Tổ quốc với tư cách là quê hương cũng không thể thay thế được. Đất nước luôn là niềm tự hào của bất kỳ người dân nào. Nhớ, xương máu của hàng triệu liệt sĩ đã ngã xuống để Tổ quốc hiểu. Hãy xem các trận đấu bóng đá quốc tế mà đội tuyển Việt Nam tham gia dù được tổ chức trên sân của các quốc gia khác để hiểu về đất nước.

Tôi cũng xin nói thêm rằng, đất nước, Tổ quốc là đề tài muôn thuở của bất kỳ tác giả, loại hình nghệ thuật nào. Các bài thơ có thể không có tên Tổ quốc, nhưng cho đến nay, nhiều bài thơ như “Non nước ngàn dặm” ​​của Tố Hữu, “Đất nước” của Nguyễn Đình Thi, “Đất nước” của Nguyễn Khoa Điềm, “Bài” học đầu tiên cho những đứa con ”của Đỗ Trung Quân,“ Người đi tìm hình bóng nước ”của Chế Lan Viên,“ Tình thơ người lính biển ”của Trần Đăng Khoa,“ Tổ quốc nhìn từ biển ”của Nguyễn Việt Chiến .. .là những bài thơ thành công về Tổ quốc Tuy nhiên, “Tổ quốc tôi” của Lê Quang Sinh vẫn tạo nên những “cú sốc” tâm hồn khác nhau.

Đất nước tôi cong hình chữ S

Biển đông dậy sóng.

Nắng đủ ngọt để heo làm mật.

Vào ngày Tịch điền, nhà vua cởi đai.

Nếu câu 1 và câu 2 của khổ thơ thứ 2 là cái nhìn từ thực tế của Tổ quốc thì câu thơ thứ 3 là câu thơ “nắng cho heo may mật” thì câu thơ thứ 4 là mối quan hệ giữa vua và em. .từ lịch sử của một đất nước lấy trọng nông “Ngày vua cởi áo, vua cởi thắt lưng”. Đó cũng là cội nguồn sức mạnh của một dân tộc “Vua tôi kết, anh em hòa thuận”, tạo nên một “bản lĩnh Đông A” đáng tự hào, đi vào lịch sử.

Rồng đã biến thành sông dài, biển rộng.

Bóng sếu bay trên trống đồng

Chung trứng Âu Cơ, chung một ngày giỗ chậm.

Tổ quốc là giàn cho bí leo chung.

Chỉ với 4 câu thơ của khổ thơ thứ 5, nhà thơ Lê Quang Sinh đã vẽ nên một miền hoang sơ, hoang sơ … của đất nước 4.000 năm văn hiến. Đó là văn hóa. Chưa có một quốc gia nào trên thế giới có Quốc giỗ và “Tín ngưỡng thờ cúng Vua Hùng” trở thành di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.

Trống rỗng

Tác phẩm của nhà thơ Lê Quang Sinh.

Trong lịch sử xâm lược của đế quốc thế giới, Việt Nam đã chiến thắng nhiều kẻ thù hung bạo. Việt Nam còn nghèo, thiếu súng; nhưng lòng yêu nước luôn trở thành “vũ khí”.

Robert McNamara, cựu Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ, người từng tham gia vào cuộc chiến ở Việt Nam qua hai đời Tổng thống Hoa Kỳ Kennedy và Johnson, 20 năm sau trong cuốn hồi ký “Nhìn lại: Bi kịch và Bài học về Việt Nam” đã nêu ra 11 lý do khiến nước Mỹ thất bại, bao gồm cả việc Hoa Kỳ “đánh giá thấp sức mạnh của chủ nghĩa dân tộc để thúc đẩy một dân tộc đấu tranh và hy sinh vì những lý tưởng và giá trị của mình”. Và điều đó, theo ông, là “phản ánh sự thiếu hiểu biết cơ bản của chúng ta (tức là Hoa Kỳ) về văn hóa và lịch sử chính trị ”của dân tộc Việt Nam.

“Tổ quốc là giàn bí chung”, là văn hóa, truyền thống nhân nghĩa của người Việt Nam, “Thương dân như thể thương thân” (các bài hát).

Ngôi làng mang lại cho chúng ta bao nhiêu ấm áp?

Quả thơm được bà ngoại che chở?

Có lẽ tôi vẫn chưa tìm thấy mẹ tôi

Nhưng đất nước ở đây, nhân từ và vĩ đại.

Nhà thơ Lê Quang Sinh tâm sự khổ thơ này xuất hiện khi ông biết được một sự thật: có một công dân Mỹ về Việt Nam tìm mẹ đẻ ra mình, nhưng bị thất lạc do hoàn cảnh lịch sử trước đó. 1975. Anh chưa tìm thấy, nhưng khi trở về Việt Nam, anh đã được bao bọc bởi tình cảm của những người con đất Việt “Mà Tổ quốc ở đây, nhân hậu và vĩ đại”.

….

Đất nước dù đi đâu vẫn luôn nghĩa đồng bào.

Người lên núi trao chữ, người xuống biển đưa phao.

Giúp nhau vượt qua nghèo khó và mở lòng với bạn bè

Không ai bị bỏ lại phía sau!

Cảm ơn những anh hùng áo blouse giữa đại dịch Covid

Một lần nữa – Việt Nam là nguồn cảm hứng

Là những người mẹ già đã lau khô nước mắt cả đời chỉ biết cho đi mà không bao giờ nhận

Đất nước tôi như hoa sen trong đầm!

Nhà thơ Lê Quang Sinh cho biết, anh viết và hoàn thành bài thơ này trong những ngày cao điểm của “đợt 4” Covid-19, đặc biệt là điểm nóng ở TP.HCM và nhiều tỉnh thành phía Nam. Không chỉ bộ đội, các y, bác sĩ cũng ra tuyến đầu, chiến đấu chống lại “kẻ thù” phi truyền thống là nạn dịch.

Đến bây giờ, anh vẫn còn ám ảnh về hành động của những người già góp lương, những đứa trẻ theo bố mẹ vào rừng hái măng về chế biến món ăn, gửi tặng bà con vùng dịch. Đất nước lúc bấy giờ là những cửa hàng rau 0 đồng, suất cơm … cho khu cách ly; ấm lòng người trong lúc khó khăn hoạn nạn.

“Tổ quốc tôi” của nhà thơ Lê Quang Sinh là một bài thơ dài, gồm 14 khổ thơ và 56 dòng. Nhưng không kể số lượng, đọc “Tổ quốc tôi”, khổ thơ theo khổ thơ (4 câu) đã mở ra một cung bậc cảm xúc lớn. Trong bài thơ có truyền thống, hiện tại và tương lai của sự kết nối, của sức mạnh. Trong bài thơ “Ta đánh cho dân tộc Việt Nam sống mãi” một thời “thơ ngang tàng” (Chế Lan Viên), nhà thơ Nam Hà đã có hai câu thơ như một tuyên ngôn thế hệ: “Ôi đất nước mà chúng tôi yêu nhất / Chúng tôi chiến đấu vì bạn, Việt Nam mãi mãi! ”. Tuy nhiên, Lê Quang Sinh thuộc thế hệ sau chiến tranh, anh có một cái nhìn đáng quý:

Bạn chiến đấu vì núi rộng và sông dài

Vì biển đảo thiêng liêng không thể tách rời

Anh quấn lá quốc kỳ quanh mình để nhắc nhở anh về thế giới bên kia bất khuất của mình

Biến những mốc son của con người để Tổ quốc trường tồn.

Đọc khổ thơ này, không ai không biết cúi đầu trước anh linh những người đã ngã xuống vì Tổ quốc với ý nghĩa gìn giữ không gian văn hóa, không gian sinh tồn của dân tộc Việt Nam; chủ quyền và quyền chủ quyền của Tổ quốc. Điều này có ý nghĩa khi thế giới đang trải qua những biến động địa chính trị khó lường nhất.

“Tôi đi từ Đông sang Tây / Từ Nam chí Bắc / Đi khắp địa cầu / Nhưng không nơi nào tôi yêu hơn Tổ quốc”, đây là 4 câu thơ được nhà thơ Lê Quang Sinh sử dụng hai lần, ở khổ 1 và khổ 13 (áp chót) . Thực ra đây là kiểu cấu trúc kép đã có trong bài hát; Trong bài thơ này, nó song song về bố cục và hình thức của cấu trúc tứ thơ. Lê Quang Sinh mở ra và thắt lại thay cho lời khẳng định.

Đất nước tôi cong hình chữ S

Biển đông dậy sóng.

Khi tôi đứng đặt tay lên ngực

Đất nước xuất hiện dưới hình dạng một con rồng bay …

Đọc “Tổ quốc tôi” của Lê Quang Sinh phải đi từ cấp độ ngôn ngữ đến cấp độ biểu tượng, để từ đó tìm dần tầng ý nghĩa của văn bản. Nó giúp người đọc hiểu được điều mà nhà thơ muốn nói, “nỗi lòng” mà nhà thơ muốn gửi gắm. Đó cũng chính là giá trị thẩm mĩ, giá trị tư tưởng của bài thơ “Tổ quốc tôi”.

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *