Ý chí vượt lên chính mình của 10X với chiếc chân giả

Rate this post

Mẹ tôi đã động viên tôi sống vì mẹ, đừng bỏ cuộc vì còn nhiều điều phía trước tôi có thể làm, đừng bỏ cuộc hay sợ hãi vì mẹ vẫn còn ở bên tôi. Lời động viên của mẹ đã cho tôi ý chí tiếp tục chiến đấu với bệnh tật và tiếp tục chặng đường còn dang dở“, đó là lời chia sẻ của nữ sinh Nguyễn Thanh Trà My (18 tuổi, ở huyện Hòa Thành, tỉnh Tây Ninh) – cô gái vượt qua nghịch cảnh với chiếc chân giả tưởng chừng đã có lúc muốn bỏ cuộc. tất cả mọi thứ, nhưng sau tất cả, My đã cố gắng chiến đấu với bệnh tật để có thể hướng về phía trước, sống tốt.

 Với chiếc chân giả, Trà My từng nghĩ đã có lúc muốn từ bỏ tương lai.  (Ảnh: Thanh Niên)
Với chiếc chân giả, Trà My từng nghĩ đã có lúc muốn từ bỏ tương lai. (Ảnh: Thanh Niên)

Thanh Niên viết, Trà My vốn dĩ sinh ra đã có thân hình đẹp hoàn hảo, nhưng đến năm lớp 11, cô bạn bị sưng tấy, đau nhức liên tục ở chân. Sau nhiều lần đi khám, bác sĩ chẩn đoán My bị u xương và khối u ác tính này đã “ăn” mất một phần xương của cô.

 Việc vận động và sinh hoạt bằng chân giả rất khó khăn.  (Ảnh minh họa: Thôn Bắc / Thời báo Khoa học)
Việc vận động và sinh hoạt bằng chân giả rất khó khăn. (Ảnh minh họa: Thôn Bắc / Thời báo Khoa học)

Nhớ lại thời điểm phát hiện bệnh, chị My kể: “Các bác sĩ ở bệnh viện cho tôi hóa trị để xem khối u có teo đi hay không nhưng không có kết quả nên đưa ra kết luận cuối cùng là tôi phải phẫu thuật cắt bỏ chân để cứu sống, nếu không khối u sẽ di căn. đến phổi“. Thế là suốt năm lớp 12, cô bạn liên tục phải vào viện điều trị, học kỳ 1 gần như không học được gì.

 10X từng có thời gian chống chọi với bệnh tật rất khó khăn.  (Ảnh: Thanh Niên)
10X từng có thời gian chống chọi với bệnh tật rất khó khăn. (Ảnh: Thanh Niên)

Ban đầu, My phải đi hóa trị 3 tuần một lần, nhưng sau khi phẫu thuật thì rút ngắn xuống còn 2 tuần / lần. “Lúc đó tóc mình rụng dần, vuốt ra ngoài thì rụng hết. Anh cũng yếu nên không đi lại được, phải ngồi xe lăn trong thời gian dài.‘, người bạn nói.

Bệnh tật không chỉ ảnh hưởng đến thể trạng mà còn làm mất đi ước mơ học sân khấu của My. Điều này khiến cô suy sụp và vô cùng đau đớn, thậm chí đã có lúc tưởng chừng sẽ nghỉ học. Tuy nhiên, dù mệt mỏi đến đâu, My vẫn nghĩ đến mẹ là động lực để đi học và ôn thi đại học.

 Trà My từng tham gia nhiều hoạt động văn nghệ tại trường và đạt nhiều thành tích.  (Ảnh: Thanh Niên)
Trà My từng tham gia nhiều hoạt động văn nghệ tại trường và đạt nhiều thành tích. (Ảnh: Thanh Niên)

Lời động viên của mẹ đã cho tôi ý chí tiếp tục chiến đấu với bệnh tật và tiếp tục chặng đường còn dang dở”, 10X chia sẻ. Bên cạnh đó, nhìn các bạn chăm chỉ ôn thi mỗi ngày, My cũng có động lực để tiếp tục chặng đường học tập còn dang dở.

Vài tháng sau phẫu thuật, Trà My được lắp chân giả. Ban đầu, vết thương còn đau và chiếc chân giả khá nặng khiến cô đi lại rất khó khăn. Cô mất 5 tháng để làm quen với “chân thép” và tập trung hơn cho việc học.

 Hiện tại, Trà My đã chấp nhận những gì mình trải qua
Hiện tại, Trà My đã chấp nhận những gì mình trải qua bằng “đôi chân thép”. (Ảnh: Thanh Niên)

Hiện tại, sau thời gian mạnh mẽ vượt qua bệnh tật và vượt lên chính mình, My đã được nhận vào học chuyên ngành kế toán, trường Đại học Văn Lang, sẵn sàng đón nhận những thử thách và cơ hội phía trước như những sinh viên khác. My tâm sự sẽ tham gia các câu lạc bộ nghệ thuật ở trường như một cách để theo đuổi đam mê của mình. “Thay đổi của tôi hiện tại là phải đeo chân giả suốt đời, nhưng thay đổi lớn nhất là tôi cảm thấy mạnh mẽ hơn vì đã vượt qua được những khó khăn tưởng chừng như bất khả chiến bại. Tôi chấp nhận những gì tôi đã cố gắng và có của bản thân vào lúc này”, Thanh Niên dẫn lời Trà My.

 Cô ấy vẫn sẽ theo đuổi đam mê của mình theo một cách khác.  (Ảnh: Thanh Niên)
Cô ấy vẫn sẽ theo đuổi đam mê của mình theo một cách khác. (Ảnh: Thanh Niên)

Trước đó, dân mạng cũng chia sẻ câu chuyện về anh Nguyễn Xuân Ngọc (SN 1999, TP. Cẩm Phả, Quảng Ninh) cũng gặp trường hợp tương tự như Trà My nhưng lại chôn chân mồ hôi ở phòng tập gym để tiết kiệm tiền. trở thành một con người mới: khỏe mạnh, lạc quan và tích cực. Zing News viết, sự cố năm lớp 7 khiến anh Ngọc vĩnh viễn mất đi đôi chân. Bố mất sớm, mẹ lại đau ốm liên miên, đã có lúc anh muốn từ bỏ cuộc sống để không còn là gánh nặng cho gia đình.

 Nguyễn Xuân Ngọc không may bị cụt chân khi còn đang học cấp 2 (Ảnh: Báo Quảng Ninh)
Nguyễn Xuân Ngọc không may bị cụt chân khi còn đang học cấp 2 (Ảnh: Báo Quảng Ninh)

Nhưng dần dần, suy nghĩ của Ngọc thay đổi vì anh cảm thấy mình còn may mắn khi dù mất đi đôi chân nhưng vẫn tỉnh táo và có thể đi lại bình thường. Anh trở lại trường học, cố gắng tắm rửa sạch sẽ, làm việc nhà cho mẹ và quen với việc sử dụng chân giả. Để rèn luyện sức khỏe, anh quyết tâm đi tập gym. Sau đó, anh đạt được thân hình hoàn hảo, theo đuổi công việc liên quan đến thể hình, tích cực đăng tải những hình ảnh trẻ trung, khỏe khoắn, tươi tắn của bản thân và truyền cảm hứng luyện tập thể thao đến mọi người. thêm người.

 Anh tranh thủ tập thể dục để khỏe hơn (Ảnh: Báo Quảng Ninh)
Anh tranh thủ tập thể dục để khỏe hơn (Ảnh: Báo Quảng Ninh)

 Nhờ đó, anh sở hữu thân hình khỏe khoắn, tinh thần vui vẻ hơn và truyền cảm hứng tập luyện thể thao cho nhiều người.  (Ảnh: FB XN)
Nhờ đó, anh sở hữu thân hình khỏe khoắn, tinh thần vui vẻ hơn và truyền cảm hứng tập luyện thể thao cho nhiều người. (Ảnh: FB XN)

Câu chuyện của Trà My hay anh Ngọc đã cho mỗi chúng ta một góc nhìn khác nhau về cuộc sống. Thay vì than thở và than phiền về số phận, chỉ cần chúng ta nỗ lực và kiên trì thì không gì là không thể.

Còn rất nhiều truyện hay đang chờ bạn tại YAN! Các bạn cùng đọc nhé!

Từ câu chuyện của Trà My và ông xã Xuân Ngọc, có thể thấy, sở hữu một cơ thể không khỏe mạnh là một thiệt thòi rất lớn đối với những người bị khiếm khuyết do bẩm sinh hay bệnh tật. Tuy nhiên, điều đó không thể khiến họ nản lòng và từ bỏ cuộc sống tốt đẹp đang chờ đợi mình. Người ta thường nói “khi một cánh cửa này đóng lại thì cánh cửa khác sẽ mở ra”, những cơ hội sẽ xuất hiện nếu chúng ta nỗ lực tìm kiếm và quyết tâm vượt lên chính mình.


Xem thêm các bài viết tương tự TẠI ĐÂY

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *