Chính luận – Báo Bắc Ninh

Rate this post

Mọi người sinh ra để lựa chọn một nghề nghiệp để theo đuổi. Với tôi, một dân tộc học chuyên ngành sư phạm mỹ thuật, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành một phóng viên. Tuy nhiên, nghề báo đã đến với tôi như một định mệnh. Và tất nhiên, con đường trở thành một phóng viên của tôi không hề dễ dàng chút nào, nhất là với lĩnh vực mà tôi được giao phụ trách vốn được cho là “khó, khô và khổ”.

Niềm vui của những người lính đảo khi được Báo Bắc Ninh.

Năm 1997, lúc đó đang là giáo viên dạy mỹ thuật ở cơ sở, đang nghỉ dạy, tình cờ đọc báo Bắc Ninh, tôi thấy có thông báo tuyển sinh. Vậy là sau 2 vòng thi, tôi “đầu quân” ​​cho Báo Bắc Ninh với vai trò là người phụ trách của báo, thuộc biên chế của Ban Thư ký Tòa soạn. Khi chúng tôi chia tay nhau để chuyển công tác, một cô giáo dạy chung nói rằng được làm việc ở tòa báo thật là “tuyệt vời”. Lúc đó, chưa có kinh nghiệm thực tế để hiểu thế nào là “oái oăm”, cứ nghĩ phóng viên cơ quan Báo thường đi hội nghị ở tỉnh thì cho là “oái oăm”. Gần 25 năm, trải qua nhiều bộ phận chuyên môn khác nhau, đặc biệt là gần chục năm gần đây, thực sự trải qua những vui, buồn của “nghiệp” ở Phòng Báo cáo viên ngành Xây dựng Đảng và Nội chính, đủ để tôi nhận ra một cách rất rõ ràng. về cái “ác” của một phóng viên, đó là môi trường thực sự thuận lợi nhưng cũng không ít khó khăn, thử thách, đủ để trui rèn, rèn giũa một phóng viên bản lĩnh, hiểu biết. chính trị và trưởng thành theo từng trang viết.
Tôi còn nhớ như in câu nói của nhà báo Nguyễn Bá Sinh, nguyên Tổng Biên tập Báo Bắc Ninh thường nói, người làm báo cần phải giỏi một việc và biết nhiều thứ, trong đó làm phóng viên là nhiệm vụ rất quan trọng của. cơ quan Báo. . Từ sự động viên đó, khi tôi chuyển công việc từ làm gián tiếp sang làm việc trực tiếp đã giúp tôi bớt phản kháng hơn. Ở một môi trường làm việc mới, đòi hỏi tôi phải năng động, sáng tạo hơn nữa mới có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao. Nhớ lại khi mới được phân công về Phòng-Xây dựng-Nội chính Đảng, do chưa có kinh nghiệm, còn chủ quan, không cẩn thận nên đã để xảy ra sai sót. Đó là, khi tôi viết về đại hội Đảng bộ cơ sở, do sơ ý, không đọc lại nên tôi đã bỏ sót ý của đồng chí Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy về việc dự đại hội. Sau khi phóng sự được phát hành, các đồng nghiệp đã phát hiện ra sai sót và báo cáo sự việc với Ban biên tập. Tại buổi làm việc chuyên môn của cơ quan, vấn đề của tôi đã được nêu ra để nhắc nhở, rút ​​kinh nghiệm sâu sắc cho lần sau. Một bài học mà tôi sẽ luôn ghi nhớ. Kinh nghiệm mà bản thân tôi rút ra là luôn phải thực sự cẩn thận, rà soát từng câu để tránh những sai sót không đáng có. Có lẽ từ cái thời “sa bút” ấy, sau này, mỗi khi viết tin, bài hay làm công tác biên tập, tôi đều xem lại vài lần để phát hiện những hạt “sạn”, sửa lỗi chính tả, từ ngữ. Câu không rõ ràng và chi tiết. Đặc biệt, khi làm việc với các nhân vật, nghe các nhân chứng kể lại kỷ niệm về những năm tháng lịch sử, tôi luôn ghi chép cẩn thận, tỉ mỉ câu chuyện của họ, đồng thời dành thời gian nghiên cứu, tìm hiểu, đối chiếu với các tư liệu lịch sử.
Ở Báo Bắc Ninh, yêu cầu số một là mọi thông tin trên báo phải chính thống, mang tính thời sự, mang tính định hướng cao, tránh đưa thông tin “lá cải” để câu khách, câu “view”. Vì vậy, để xứng đáng là kênh thông tin tin cậy của cán bộ, đảng viên và nhân dân, đòi hỏi đội ngũ những người làm báo phải nỗ lực để chuyển tải kịp thời, chính xác các sự kiện đến bạn đọc. đọc. Đội ngũ phóng viên của Ban Xây dựng Đảng-Nội chính chúng tôi thường xuyên được giao nhiệm vụ thực hiện các tin, bài phản ánh các sự kiện chính trị lớn của tỉnh và đất nước như: Đại hội Đảng các cấp. , Đại hội Đảng toàn quốc; cuộc bầu cử đại biểu Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp; Các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước về thăm và làm việc tại tỉnh … Đối với mỗi sự kiện lớn, chúng tôi đều có sự chuẩn bị chu đáo, chi tiết, lên kế hoạch, báo cáo, xin ý kiến ​​của Ban Biên tập. Sau đó phân công nhiệm vụ cụ thể cho từng báo cáo viên. Để cập nhật tin, bài theo kịp tiến độ đề ra, các phóng viên phải bám sát chủ đề, diễn biến của sự kiện, chú ý ghi chép những nội dung quan trọng đảm bảo đầy đủ, chính xác. Nhờ sự phối hợp nhịp nhàng, nhất là trách nhiệm cao trong công việc của đội ngũ báo cáo viên, những năm qua, Ban Xây dựng Đảng – Nội chính luôn thực hiện tốt nhiệm vụ tuyên giáo trên các lĩnh vực chính trị, công tác dân vận. Công tác xây dựng Đảng, đảm bảo thông tin nhanh chóng, chính xác, kịp thời, được đồng nghiệp và bạn đọc đánh giá cao.
Sau gần 25 năm làm báo, tôi nhận ra rằng nghề báo không chỉ có khó, càng dấn thân vào nghề, tôi càng đam mê. Hài lòng khi thấy “đứa con tinh thần” của mình khỏe mạnh và vô cùng hạnh phúc khi tên tác phẩm của mình và nhóm tác giả được vinh danh tại các giải báo chí từ cấp tỉnh đến cấp quốc gia; Luôn đau đáu khi nghĩ đến việc đổi mới cách làm, cách thể hiện để sản phẩm báo chí của địa phương trở nên hấp dẫn hơn với độc giả. Đặc biệt, nghề đã cho tôi cơ hội hiểu mình, hiểu đời. Kỹ năng chuyên môn của tôi đã giúp tôi luôn là một người biết lắng nghe; không ngừng rong ruổi trong những chuyến đi đến nhiều miền đất xa xôi, từ biên giới đến hải đảo và tiếp xúc với nhiều mảnh đời. Đi để khám phá, để chia sẻ, để tích lũy kiến ​​thức và vốn sống cho bản thân; để cảm nhận được tình cảm sâu sắc của người dân nơi tôi đã từng đến…
Thế mới biết, những chuyến đi như vậy luôn chứa đầy gian khổ. Có một chuyến đi gây cho tôi nhiều cảm xúc, hình ảnh những đứa trẻ vùng sâu, vùng xa, gương mặt ngây thơ mặc áo mỏng tang; những căn nhà xập xệ, gió thổi tứ phía; những ngôi trường đơn sơ, bấp bênh ở vùng cao; hay khoảnh khắc một bệnh nhân lâm vào cảnh thập tử nhất sinh ở nơi đảo xa – những hình ảnh đó thường khiến tôi khóc thầm, thấy mình cần được chia sẻ nhiều hơn, cống hiến nhiều hơn nữa.

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *