Hành trình phi thường của một cử nhân khiếm thính

Rate this post

Một cô gái mạnh mẽ

Nhìn lại quãng thời gian con gái đã đi qua, bà Dương Thị Kiều Chinh chia sẻ đó là một chặng đường nhiều nước mắt và nỗ lực. Chị vẫn còn nhớ rất rõ cảm giác chết lặng khi bác sĩ thông báo đứa con chưa đầy một tuổi của chị bị khiếm thính bẩm sinh độ 4 – mức độ khiếm thính sâu nhất. Tiếp theo là chuỗi ngày chị đưa con đến trung tâm hỗ trợ phát triển. Phát triển giáo dục hòa nhập cho người khuyết tật luyện nghe, nói.

Nhìn đứa con nhỏ cứ vài ngày lại bị viêm tai vì phải đeo máy trợ thính liên tục, người mẹ đau lòng. Như cố bấu víu để tìm phép màu, hễ có người mách có thầy chữa được bệnh điếc là chị lại ẵm con đi. Ra Bắc, vào Nam, hai mẹ con miệt mài trên những chặng đường cố gắng tìm kiếm một tia hy vọng dù là nhỏ nhất. Nhưng vô vọng!

Cô bé Hoàng Thy cứ lớn lên với chiếc máy trợ thính luôn bên tai. Vì nghe kém nên khả năng phản xạ và ngôn ngữ của tôi rất hạn chế. Chính vì vậy, suốt những năm cấp 3, Thy không ít lần bị bạn bè hiểu lầm vì nói không rõ, hay nói những câu đơn giản nên bị hiểu là ra lệnh cho các bạn. Nhất là giai đoạn đi học cấp 3, bước vào lứa tuổi tâm sinh lý thay đổi, nhạy cảm, khó chia sẻ nên có những lúc em bị khủng hoảng tinh thần. “Vợ chồng tôi đau lòng, thương con, không muốn con phải vào trường câm điếc mà cho con học hòa nhập. Vì tôi chỉ bị khiếm thính nhưng trí óc hoàn toàn bình thường. Tuy nhiên, cha mẹ dù thế nào cũng chỉ cố gắng cho con vào trường tốt chứ không thể khỏa lấp nỗi trống trải trong lòng con cái. Mọi thứ vẫn phải tự mình vượt qua ”, bà Kiều Chinh buồn bã nói.

Vũ Thị Hoàng Thy nhận bằng đại học loại giỏi ngành thiết kế đồ họa - ẢNH: NHÂN VẬT CUNG CẤP
Vũ Thị Hoàng Thy nhận bằng đại học loại ưu ngành thiết kế đồ họa – Ảnh: Nhân vật cung cấp

Bé Thy đã rất kiên cường và nỗ lực rất nhiều. Dù mưa hay nắng, tôi chưa bao giờ vắng mặt một buổi học. Hằng ngày, Thy đến lớp sớm và ngồi bàn trước. Máy trợ thính chỉ giúp nghe được “tiếng thì hay, tiếng thì mất”, Thy phải kết hợp nhìn miệng mới hiểu được phần nào bài giảng của thầy cô. Sau mỗi buổi học, tôi mượn vở của một bạn để chép bài. Suốt 12 năm cấp 3, cô bé Thy chưa bao giờ biết đến giờ ra chơi, bởi trong lúc bạn bè giải lao, cô bé ngồi trong lớp chăm chỉ chép bài của các bài trước. Ngay cả buổi tối hay cuối tuần, em vẫn đọc, chép bài, nghiên cứu cho đến khi hiểu bài mới thôi. Để đi được hành trình của một người bình thường, cô ấy phải nỗ lực gấp nhiều lần so với các bạn cùng trang lứa.

Ngay từ khi học mẫu giáo, Thy đã bộc lộ niềm đam mê vẽ vời bất tận, cô có thể vẽ mọi lúc mọi nơi. Suốt năm học cấp 1, cấp 2, Thy luôn học vẽ xuất sắc, liên tục đạt giải cấp thành phố môn vẽ. Cô Lê Thị Cẩm Hương – giáo viên dạy lớp 12 của Thy Trường THPT Nguyễn Trãi (Q.4) – nhớ lại: Ấn tượng đầu tiên về Thy là một học sinh trầm tính nhưng gương mặt sáng với đôi mắt to tròn luôn nhìn thẳng vào em. để người đối diện tiếp thu tất cả những điều bạn muốn nghe và khám phá. “Tờ báo tường của lớp chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam do mình tự trang trí đã được giải nhất lớp 12. Thy rất vui vì sự đóng góp của mình cho phong trào của lớp. Sau này, tôi cũng gặp nhiều học sinh hòa nhập như Thy, nhưng em để lại ấn tượng với tôi nhất ”, cô Cẩm Hương chia sẻ.

Trái tim ở đâu, kho báu ở đó

Với niềm đam mê vẽ, Thy đã ấp ủ và chủ động chọn học chuyên ngành thiết kế đồ họa. Bước vào môi trường đại học, sinh viên chủ yếu là tự học, tự nghiên cứu nhưng Thy rất chăm chỉ, chưa một lần bỏ buổi học nào. Em cũng đã mạnh dạn trao đổi, xin sự hỗ trợ từ các thầy cô và nhận được sự giúp đỡ nhiệt tình của Khoa Truyền thông – Thiết kế. Trong đó có cô Hoàng Thị Cúc Phương là người trực tiếp hướng dẫn em làm đồ án tốt nghiệp. “Nếu không phải cô Cúc Phương, không biết có ai đủ kiên nhẫn để kiểm tra tiến độ công việc của chúng tôi hàng tuần, góp ý cho từng học viên, nhắc deadline không”, Thy cảm kích nói.

Vũ Thị Hoàng Thy (bìa trái) tham gia hoạt động ngoại khóa cùng sinh viên Khoa Truyền thông và Thiết kế, ĐH Bách Khoa TP.HCM - ẢNH: NHÂN VẬT CUNG CẤP
Vũ Thị Hoàng Thy (bìa trái) tham gia hoạt động ngoại khóa cùng sinh viên Khoa Truyền thông và Thiết kế, Trường ĐH Bách khoa TP.HCM – Ảnh: Nhân vật cung cấp

Hay thầy Đào Đức Khôi, người được học sinh yêu mến gọi với cái tên “Bố Khôi” cũng hết lòng nâng đỡ cậu học trò khiếm thính. Theo ông Khôi, đối với các môn nghệ thuật nói chung, năng khiếu là yếu tố quan trọng. Thiết kế đồ họa (hay còn gọi là thiết kế truyền thông trực quan) cũng vậy, tài năng giúp người học tiếp thu kiến ​​thức nền tảng và từ đó tạo ra những ấn phẩm đồ họa mới hơn, hấp dẫn hơn. Còn Thy, một cô gái nhỏ sinh ra đã không còn bình thường. Nhưng bù lại, Thy có năng khiếu, sự đam mê và sự kiên trì trong quá trình học tập.

Còn nhớ ngày đầu tiên vào lớp mỹ thuật và thiết kế cơ bản, thầy Khôi thấy một nữ sinh chăm chú lắng nghe hơn các bạn khác. Kết thúc buổi học, Thy gặp để yêu cầu giải thích một số vấn đề chưa hiểu thì cô giáo mới biết mình bị điếc. Sau đó, nếu có gì không hiểu, Thy chủ động nhắn tin hỏi thầy và thầy luôn nhiệt tình hỗ trợ mình với nội dung ngắn gọn kèm theo hình ảnh thực tế. Kết thúc khóa học, điểm của Thy nằm trong top học sinh khá giỏi của lớp. Đối với các môn học khác, Thy luôn hỏi những điều mình chưa hiểu, về bố cục, màu sắc, cách đặt chữ và kiểu chữ cho phù hợp, hỏi về ý tưởng và phát triển ý tưởng …

“Được đứng lớp với những học sinh say mê học tập là niềm vui lớn trong cuộc đời làm nghề giáo. Tôi nhớ một câu trong tác phẩm vĩ đại Nhà giả kim (của Paulo Coelho): “Trái tim bạn ở đâu, kho báu của bạn sẽ ở đó.” Thy đã đặt hết tâm huyết, đam mê và khát khao của mình vào nghệ thuật thiết kế đồ họa, tôi tin rằng, dù khó khăn, em vẫn sẽ thành công ”, thầy Đào Đức Khôi chia sẻ.

Thy cho biết đang cố gắng rèn luyện khả năng giao tiếp, nghe nói trôi chảy hơn để có thể tìm được việc làm đúng ngành nghề mà mình yêu thích. Trong tương lai, khi giỏi nghề, tôi mong có cơ hội được truyền nghề, truyền nghề cho những bạn yêu thích thiết kế, những bạn có hoàn cảnh khó khăn, khuyết tật như mình.

Một học sinh đặc biệt

Dù đã bảy năm trôi qua nhưng thầy Trần Phước Đức, nguyên Hiệu trưởng Trường THPT Nguyễn Trãi (Q.4), vẫn nhớ rất rõ cô bé Hoàng Thy khi còn là học sinh hòa nhập vào lớp 10 tại trường. Hầu hết học sinh khi chuyển cấp từ cấp 2 lên cấp 3 đều gặp khó khăn trong giai đoạn học đầu tiên do lượng kiến ​​thức và phương pháp học tập luôn thay đổi. Đối với một người khiếm thính như Thy, điều đó càng khó hơn.

“Tôi đã động viên và thực hiện một số biện pháp hỗ trợ như yêu cầu giáo viên chủ nhiệm bố trí cháu ngồi bàn trước, cử học sinh phụ giúp, dạy đối tượng học lại bài, nói chậm, rõ ràng. kiến thức trọng tâm… Tôi ưu tiên cho cháu rằng nếu cháu gặp khó khăn có thể trao đổi trực tiếp với tôi và tôi sẽ dạy kèm cháu môn Toán. Với sự cố gắng và nỗ lực không ngừng, sau một thời gian tôi rất vui khi thấy Thy bắt đầu theo kịp bài trên lớp. Cuối năm lớp 12, tôi đỗ tốt nghiệp thì bố mẹ tôi báo tin tôi đỗ đại học và đạt loại giỏi. Được đưa từng con đò qua sông thành công, trong đó có những học sinh cá biệt như vậy, chắc không gì hạnh phúc hơn ”, thầy Đức tâm sự.

Vũ Thị Hoàng Thy sinh năm 1998, là học sinh khuyết tật hòa nhập của các trường Tiểu học Trần Danh Lâm (Q.8), THCS Trần Danh Ninh (Q.8), THPT Nguyễn Trãi (Q.4). Năm 2018, tôi trở thành sinh viên khóa 17, chuyên ngành thiết kế đồ họa, trường Đại học Bách Khoa TP.HCM. Đồ án tốt nghiệp của em với đề tài “Xây dựng hệ thống đồ họa cho sự kiện VnExpress Marathon 2022” được hội đồng đánh giá cao về ý tưởng thiết kế logo cũng như sản phẩm của sự kiện, mang tính ứng dụng cao. sáng tạo, độc đáo…

Phương Thanh

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *