Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dành thời gian viết tác phẩm Sửa đổi lối làm việc

Rate this post

Sự ra đời của tác phẩm hoàn toàn không phải ngẫu nhiên mà do hoàn cảnh thực tế của cách mạng Việt Nam lúc bấy giờ đặt ra vấn đề cấp thiết là phải đổi mới lề lối làm việc trên cơ sở sửa sai, sửa chữa lề lối làm việc. lạc hậu, lỗi thời, sai sót của cán bộ, đảng viên và tổ chức đảng theo tiêu chuẩn, nguyên tắc, quy chế làm việc của một đảng cầm quyền.

Tác phẩm “Sửa đổi lối làm việc” được Chủ tịch Hồ Chí Minh hoàn thành vào tháng 10 năm 1947, ký với bút hiệu XYZ Đây là tác phẩm đầu tiên của Chủ tịch Hồ Chí Minh trực tiếp trình bày một cách có hệ thống tư tưởng về sự thay đổi. chủ trương mới về xây dựng, chỉnh đốn Đảng trong điều kiện Đảng cầm quyền, trong đó, “vấn đề cán bộ” của Đảng có nội dung, ý nghĩa đặc biệt quan trọng.

Vấn đề này gồm những việc Đảng phải tập trung giải quyết: Đào tạo cán bộ; dạy cán bộ và sử dụng cán bộ; tuyển chọn nhân viên; đường lối đối với cán bộ; chính sách nhân viên. Tuy nhiên, với quan điểm “Sửa đổi lối làm việc”, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tập trung chỉ ra những hạn chế, khuyết điểm và cách khắc phục để đội ngũ cán bộ của Đảng ngày càng đáp ứng yêu cầu của Đảng. nhiệm vụ cách mạng.

Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định “cán bộ là cái gốc của mọi công việc” và “vấn đề cán bộ là vấn đề rất quan trọng và cấp bách”. Để giải quyết vấn đề này, có nhiều việc phải tiến hành đồng bộ theo nguyên tắc, yêu cầu và hợp lý, khoa học, cụ thể, trong đó “đào tạo cán bộ là công việc gốc của Đảng”. trước. Tuy nhiên, cho đến cuối năm 1947, hầu hết các nhân viên vì nhiều lý do khác nhau đã không được đào tạo bài bản. Có nơi đã mở lớp đào tạo, nhưng còn quá nhiều bất cập.

Đó là, nội dung đào tạo không sát đối tượng, lý thuyết không khớp với thực tế, dạy theo kiểu học thuộc lòng… nên “học được” nhưng “không sử dụng được”. Không chỉ nhìn thấy những hạn chế, bất cập trong công tác huấn luyện mà Chủ tịch Hồ Chí Minh còn chỉ đạo rất cặn kẽ, cụ thể việc sửa chữa khuyết điểm.

Người đưa ra yêu cầu: “Cơ quan lãnh đạo, người phụ trách phải có kế hoạch giảng dạy cho cán bộ một cách toàn diện về chuyên môn nghiệp vụ, văn hóa, chính trị, lý luận, … phù hợp với yêu cầu công việc của từng cán bộ, lựa chọn nội dung phù hợp. , do đó việc đào tạo phải thiết thực và “Các cán bộ phụ trách đào tạo phải được lựa chọn rất kỹ càng. Các nhà lãnh đạo cần phải tham gia vào việc giảng dạy ”.

Trong vấn đề cán bộ, Chủ tịch Hồ Chí Minh đặc biệt coi trọng việc xem xét, đề bạt cán bộ. Đồng chí lưu ý: “Từ trước đến nay, Đảng ta chưa thực hành cách nhìn thông thường về cán bộ. Đó là một nhược điểm lớn. Kinh nghiệm cho chúng ta biết: Mỗi lần rà soát nhân tài, một mặt phát hiện ra nhân tài mới, mặt khác cũng xuất hiện những kẻ tham nhũng.

Người chỉ rõ, trước khi đề bạt cán bộ phải biết rõ cán bộ, “Biết rõ cán bộ thì mới đề bạt cán bộ”. Muốn “biết” được cán bộ thì phải xem xét cán bộ đó một cách thực sự khoa học, chu đáo và thận trọng. Theo ông, việc kiểm điểm để “hiểu về cán bộ” là điều tất nhiên khó và người đi kiểm điểm cán bộ “càng ít khuyết điểm thì cách xem xét cán bộ càng đúng”.

Từ thực tế, Người chỉ ra 4 căn bệnh thường mắc phải trong công tác kiểm tra cán bộ, mà chỉ phạm một trong những căn bệnh đó thì chẳng khác nào “mắt kiếng màu” không bao giờ hiểu đúng về cán bộ. 4 bệnh cần khắc phục là: Kiêu căng, tự cao tự đại; thích được tâng bốc; vì lòng yêu ghét con người; mang lại một khuôn khổ hạn hẹp nhất định phù hợp với mọi người khác nhau.

Điều mà Chủ tịch Hồ Chí Minh rất quan tâm trong việc xem xét cán bộ không chỉ là phẩm chất đạo đức, phong cách mà còn là phương pháp, trình độ của người cán bộ. Người đã vận dụng nhuần nhuyễn “phương pháp làm việc biện chứng” mà theo Người, đó là một ưu điểm lớn của chủ nghĩa Mác – Lê-nin trong việc xem xét cán bộ.

Người chỉ rõ “cách xem xét cán bộ, nhất quyết không nhận, vì cũng phải thay đổi”. Về bản chất, việc xem xét này là đặt cán bộ vào trạng thái “động” với những biến động có thể xảy ra theo những xu hướng và biểu hiện đa dạng, không nhất thiết bất biến, không theo đường thẳng, không cùng chiều. quá khứ, hiện tại và tương lai…

Trong tư tưởng Hồ Chí Minh, xem xét cán bộ phải căn cứ vào hiện tượng, nhưng phải từ nhiều hiện tượng “bề nổi” để tìm ra bản chất của cán bộ. Lời chỉ dẫn này thật sâu sắc, vì không phải lúc nào bản chất và hiện tượng cũng hoàn toàn thống nhất và hòa làm một. Kiểm điểm cán bộ phải toàn diện, cụ thể, “không chỉ xem xét từng việc một mà phải xem xét toàn bộ lịch sử, toàn bộ công việc của họ”.

Như vậy, công tác rà soát cán bộ là một quá trình liên tục, đòi hỏi sử dụng nhiều phương pháp khoa học, trong đó không thể thiếu phương pháp lịch sử và lôgic. Một điểm rất đáng chú ý mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ ra là nếu nhìn một cách toàn diện về cán bộ, đi từ hiện tượng đến thực chất thì có thể thấy có những cán bộ “tuy làm được việc nhưng chưa phải là cán bộ tốt nhất. . cán bộ tốt ”và có những cán bộ“ dù chỉ một chút việc vẫn là cán bộ tốt ”.

Tư tưởng, đạo đức, phong cách, năng lực, nhân cách của người cán bộ không chỉ thể hiện trong công việc mà còn trong cuộc sống hàng ngày, không chỉ nói, viết mà còn trong hành động, không chỉ trong quan hệ mà cả trong cuộc sống. các mối quan hệ, với cả ưu điểm và nhược điểm.

Đó là lý do tại sao, Người đặt câu hỏi khi xem xét cán bộ: “Không chỉ công việc, mà còn cả cách sống của họ. Không chỉ xem xét cách viết và cách nói của họ mà còn phải xem xét hành động của họ có đúng với lời nói và bài viết của họ hay không. Không chỉ cách họ đối xử với chúng ta, mà còn cả cách họ đối xử với những người khác.

Tôi chấp nhận họ tốt, còn phải xem đa số các đồng chí có chấp nhận họ tốt hay không… ”. Trên thực tế, không khó để chúng ta nhận thấy những biểu hiện của việc kiểm điểm cán bộ chưa quán triệt đầy đủ, sâu sắc những yêu cầu này dẫn đến việc đánh giá, đề bạt, sử dụng cán bộ chưa đúng mức.

Tôi nghĩ, để thực hiện tốt những yêu cầu trong cuộc kiểm điểm cán bộ mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ ra, người đi kiểm điểm cán bộ phải khắc phục bệnh chủ quan, hẹp hòi, phiến diện … không sa vào bẫy. chủ nghĩa chiết trung và ngụy biện.

Trên cơ sở xem xét cán bộ, việc “cấp bách” cần giải quyết là “cất nhắc cán bộ”. Yêu cầu mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đặt ra là phải phát huy đúng mức, “có dũng thì mới đề cao cán bộ. Nhắc nhở cán bộ thì phải vì công việc, vì tài năng của mình, động viên đồng chí khác hăng hái hơn”. Người cảnh báo rằng: “Nếu vì yêu mà ghét, vì bà con, vì nể nang thì không ai tuân theo mà càng gây thêm rối ren trong Đảng.

Đó sẽ là tội ác với Đảng và tội ác với đồng bào. “Theo Người, việc đề bạt cán bộ phải được tiến hành” thận trọng “,” đúng việc “, đúng người, đúng việc” biết rõ cán bộ “. Người yêu cầu khi đề bạt cán bộ cần xem xét rõ cán bộ đó có gần gũi với quần chúng không, có được quần chúng tín nhiệm, mến phục hay không, đồng thời phải xem xét cán bộ đó xứng đáng, phù hợp với công việc; Nếu người tài mà không sử dụng đúng tài năng của mình thì sẽ không có kết quả.

Điều thể hiện giá trị nhân văn sâu sắc trong công tác đề bạt cán bộ mà Người chỉ ra là: “Nhắc nhở cán bộ thì không nên như” giã gạo “, tức là không cân nhắc kỹ trước khi cất nhắc, nhắc nhở thì không. Giúp đỡ các em, khi các em mắc lỗi thì đẩy xuống, đợi các em làm tốt thì nâng cao lại.

Một cán bộ mà bị xô đẩy ngã ba lần như thế thì sẽ hủy hoại cuộc đời. Đối với quan chức, không những phải xem xét rõ ràng trước khi đề bạt. Nhưng sau khi được thăng chức, bạn phải giúp đỡ họ, khuyên họ, trau dồi sự tự tin và lòng tự trọng cho họ. ”

Chủ tịch Hồ Chí Minh yêu cầu “khéo dùng cán bộ”. Người chỉ trích bệnh là: “Phải nhờ người thân, quen, bạn bè, đối với họ chắc chắn hơn người ngoài. Lust dùng những người giỏi nịnh hót mình, nhưng ghét những người ngay thẳng. Bạn muốn sử dụng những người có tính khí phù hợp với bạn, nhưng tránh những người có tính khí không phù hợp với bạn. ”

Những căn bệnh này đã làm hỏng công việc của Đảng và uy tín của người lãnh đạo. Quá trình sử dụng cán bộ, dù là người trong hay ngoài Đảng, theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, phải thực hiện tốt 5 mặt: “Chỉ đạo”, “Tăng cường”, “Kiểm tra”, “Đổi mới” và “Đổi mới”. “.

5 cách làm này phải được kết hợp chặt chẽ, vận dụng linh hoạt, không cứng nhắc, máy móc, “cho làm” để phát huy tinh thần sáng tạo; “Tìm cách cho họ học thêm về lý thuyết và cách làm việc” để họ ngày càng hoàn thiện hơn; kết hợp với “thử nghiệm để giúp họ học hỏi kinh nghiệm”; khi họ mắc lỗi, hãy thuyết phục họ sửa chữa; và “phải tạo cho họ những điều kiện sống và làm việc đầy đủ” …

75 năm đã trôi qua, nhưng những nội dung cơ bản của “vấn đề cán bộ” mà Chủ tịch Hồ Chí Minh viết trong “Sửa đổi lối làm việc” vẫn là vấn đề thời sự hết sức nóng bỏng và là “vấn đề nan giải”. vấn đề hết sức quan trọng và cấp bách ”của Đảng ta hiện nay.

Đảng Cộng sản Việt Nam đã và đang tiếp tục thực hiện tư tưởng Hồ Chí Minh về “vấn đề cán bộ” trong công tác này và những lời căn dặn quý báu của Người trong hơn 20 năm công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng. . Theo đó, Đảng luôn coi trọng đổi mới lãnh đạo, chỉ đạo toàn diện, đồng bộ công tác cán bộ, xây dựng đội ngũ cán bộ đáp ứng ngày càng tốt hơn yêu cầu, nhiệm vụ trong tình hình mới. Tuy nhiên, công tác cán bộ vẫn còn nhiều hạn chế cần khắc phục.

Nổi lên là “việc thể chế hóa, cụ thể hóa chủ trương của Đảng đối với một số nội dung trong công tác cán bộ còn chậm, một số nội dung chưa thống nhất giữa pháp luật của Nhà nước và các quy định của Đảng. đã có nhiều đổi mới, vẫn còn nhiều trường hợp chưa phản ánh đúng thực chất, công tác bổ nhiệm, giới thiệu cán bộ ứng cử chưa đảm bảo tiêu chuẩn, điều kiện, quy trình, cá biệt có nơi chưa đủ uy tín người thân thích. chính sách cán bộ chưa thực sự tạo động lực để cán bộ yên tâm công tác ”.

Để khắc phục những hạn chế đó, trong thời gian tới, cần thực hiện đồng bộ nhiều giải pháp mà Đảng ta đã chỉ ra, trong đó: “Tiếp tục hoàn thiện thể chế của Đảng lãnh đạo công tác cán bộ, cải cách thủ tục hành chính và đẩy mạnh phân cấp, phân quyền về công tác cán bộ – Kiểm soát chặt chẽ quyền lực trong từng khâu của công tác cán bộ, kiên quyết đấu tranh với những biểu hiện tiêu cực trong công tác cán bộ, xử lý nghiêm minh, đồng bộ kỷ luật của Đảng, kỷ luật của Nhà nước.

Đồng thời, quán triệt và thực hiện tốt chỉ đạo của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng về công tác cán bộ, “phải xác định đây là nhiệm vụ đặc biệt quan trọng, là nhiệm vụ“ then chốt ”của“ then chốt ”, có liên quan đến sự tồn vong của Đảng, vận mệnh của chế độ, sự phát triển và sức mạnh của đất nước … nhưng cũng “vô cùng phức tạp, khó khăn, vì liên quan đến con người, là“ việc của con người ”.

Vì vậy, công tác cán bộ nói chung và công tác cán bộ nói riêng “phải được thực hiện theo một quy trình chặt chẽ, khoa học, thống nhất, đảm bảo thực sự công bằng, thực sự minh bạch, khách quan, đặc biệt phải“ có con mắt tinh đời ”trong việc đánh giá, giới thiệu, tuyển chọn. lấy tiêu chuẩn phẩm chất chính trị, đạo đức, lối sống và hiệu quả công việc, uy tín của bản thân và gia đình làm thước đo chính.

Phải trên cơ sở xác định rõ tiêu chuẩn, tiêu chí để đánh giá đúng cán bộ, chọn đúng người, đúng việc, bố trí đúng nơi, đúng việc. Điều quan trọng nhất hiện nay là “nói phải đi đôi với làm” trên cơ sở nhận thức đầy đủ, sâu sắc tư tưởng Hồ Chí Minh, quan điểm của Đảng về công tác cán bộ và triển khai thực hiện một cách chủ động, khoa học. Có đủ dũng khí và niềm tin thì việc thực hiện nhiệm vụ xây dựng, chỉnh đốn Đảng mới có hiệu quả như Đảng và nhân dân ta mong muốn.

Thiếu tướng, PGS.TS NGUYỄN VĂN THẾ, Nguyên Phó Giám đốc Học viện Chính trị TP.

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *