Học lực phải là linh hồn tự quản của trường đại học

Rate this post

Quyền tự chủ không được đồng bộ hóa

Học viện Ngân hàng là cơ sở đào tạo đại học có cơ quan chủ quản là Ngân hàng Nhà nước. Đơn vị này đang hướng tới mục tiêu tự chủ đại học, trong đó đặc biệt chú trọng đến tự chủ học thuật. Vì vậy, Học viện luôn chủ động tạo điều kiện “tự chủ” cho cán bộ, giảng viên nghiên cứu khoa học trên cơ sở tuân thủ pháp luật của nhà nước. Tuy nhiên, trong quá trình triển khai, đơn vị này gặp không ít khó khăn do hệ thống văn bản quy phạm pháp luật chưa đồng bộ.

Trong một báo cáo gửi Bộ Giáo dục và Đào tạo về chủ đề tự chủ đại học, PGS.TS. trong các tổ chức khoa học và công nghệ (KH&CN) về tài chính cũng như việc thực hiện các nhiệm vụ khoa học. Tuy nhiên, các quy định về cơ chế tự chủ hiện nay vẫn chủ yếu dựa vào cơ chế tự chủ về tài chính mà chưa hoàn toàn về khoa học công nghệ.

Cụ thể, Nghị định 115/2005 / NĐ-CP quy định tổ chức khoa học và công nghệ xác định nhiệm vụ khoa học và công nghệ trên cơ sở định hướng ưu tiên phát triển khoa học và công nghệ của Nhà nước, nhu cầu của xã hội và nhu cầu của xã hội. nhu cầu của doanh nghiệp. Nhưng Nghị định 115 cũng quy định kinh phí thực hiện nhiệm vụ KH&CN của nhà nước do cơ quan nhà nước giao, đặt hàng trực tiếp hoặc thông qua tuyển chọn, đấu thầu và được cấp theo phương thức hợp đồng. Điều đó phần nào dẫn đến sự ỷ lại, thụ động trong việc triển khai nghiên cứu khoa học của các tổ chức KH&CN.

Học lực phải là linh hồn tự quản của trường đại học - ảnh 1

Các nhà khoa học Viện Công nghệ Môi trường, Trường Đại học Bách Khoa Hà Nội thảo luận về một kết quả nghiên cứu

Mặt khác, Nghị định 43/2006 / NĐ-CP đã cho phép các trường đại học được tự chủ kinh phí, tuy nhiên, các khoản chi cho khoa học, công nghệ và các chương trình mục tiêu quốc gia cần được Chính phủ phê duyệt. các cơ quan có thẩm quyền. Như vậy, về bản chất, các trường đại học chưa được giao quyền tự chủ hoàn toàn về khoa học và công nghệ. Điều này có thể dẫn đến hệ quả là chuyển hướng nghiên cứu khoa học của các trường đại học theo hướng giảm dần nghiên cứu cơ bản, tăng nghiên cứu ứng dụng.

“Có thể thấy, hiện nay chưa đủ cơ sở pháp lý cho việc phát triển hoạt động khoa học và công nghệ trong bối cảnh tự chủ ở các trường đại học. Hoạt động này vẫn chịu sự điều chỉnh của Luật Giáo dục Đại học số 34/2018 / QH về quyền tự chủ đại học và chịu sự tác động của các quy định về kinh phí khi thực hiện hoạt động KH&CN bằng nguồn ngân sách nhà nước. , PGS. Hảo chia sẻ.

GS Nguyễn Thanh Phương, Chủ tịch Hội đồng trường ĐH Cần Thơ, cũng cho rằng một số văn bản pháp luật hiện hành còn nhiều ràng buộc, tạo ra hạn chế trong hoạt động nghiên cứu khoa học của các trường ĐH. nếm thử. Chẳng hạn, Thông tư số 55/2016 / TTLT-BTC-BKHCN có những quy định khó như trần số ngày làm việc khó khăn đối với nhiệm vụ có kinh phí lớn; Chế độ đãi ngộ chuyên môn thấp chưa phù hợp, ảnh hưởng đến chất lượng thẩm định, nhận xét, đánh giá; công tác quản lý phí thấp, thủ tục còn rườm rà, phức tạp, công tác quản lý hành chính chưa thực sự được cải thiện. Hay Thông tư liên tịch số 27/2015 / TTLT-BKHCN-BTC đặt ra yêu cầu đối với chứng từ thanh toán mang tính hình thức, thiếu thực chất, thay thế kết quả nghiệm thu là chứng từ thanh toán, như thông lệ quốc tế. .

“Cần trao quyền chủ động hơn nữa cho các cơ sở, tăng cường quản lý, giám sát việc thực hiện các nhiệm vụ KH&CN tại các cơ sở; không phải thẩm định cấp Bộ đối với vòng đề xuất nghiên cứu khoa học, tập trung vào thẩm định báo cáo luận án trên cơ sở số lượng nhiệm vụ được giao và hướng tới giao cho cơ sở tuyển chọn toàn diện. ”GS. .Nguyễn Thanh Phương đề nghị.

\N

Hội đồng chức danh giáo sư phải có tiếng nói quyết định đối với trường đại học

PGS. GS Nguyễn Ngọc Bình, Hiệu trưởng Đại học CMC, cũng nhận xét dựa trên kinh nghiệm sâu sắc của mình trong giáo dục đại học, trong đó nhấn mạnh vai trò của các chuyên gia trong trường (GS. Bình từng là giáo sư tại Đại học Hosei, GS – Phó Hiệu trưởng Học viện Máy tính Kyoto, cả hai đều ở Nhật Bản, giai đoạn 2006 – 2021).

PGS Bình cho biết, tại các trường đại học Nhật Bản, mọi hoạt động trong trường đều phải thông qua Hội đồng giáo sư. Hội đồng Giáo sư quyết định các vấn đề về tuyển sinh, hạn ngạch, và các vấn đề học thuật. Hội đồng chức danh giáo sư vừa xem xét chương trình đào tạo, vừa xem xét vấn đề đánh giá và tuyển dụng giáo viên.

“Các giáo sư rất bận, nhưng vẫn dành thời gian để xem xét từng trường hợp của sinh viên. Hoặc khi tuyển người, bộ phận hành chính gửi hồ sơ đến từng thành viên Hội đồng giám sát để thẩm định, sau đó Hội đồng giám sát họp lấy ý kiến. Yêu cầu ý kiến ​​cũng là thực chất. Ai phản đối thì có ý kiến, và phải giải thích lý do (không phải theo cách chính thức như ở ta, biểu quyết). Cho đến khi không còn ý kiến ​​phản đối, Hội đồng GS sẽ thông qua. Hội đồng GS ra nghị quyết, Chủ tịch HĐ GS ký ngay tại chỗ. Kể từ khi gặp gỡ, nhà khoa học A đã trở thành giáo sư của trường đại học, không có yêu cầu về giảng thử, thách thức… ”, PGS.

PGS Bình cũng so sánh: “Chúng ta thiếu hội đồng giáo viên để giúp trường rà soát, kiểm soát chất lượng đào tạo. Chúng tôi chỉ có một hội đồng khoa học và đào tạo, chỉ họp mỗi năm một lần vào mùa xuân và mùa thu, để tư vấn cho hiệu trưởng hoặc trưởng khoa về các vấn đề đào tạo và học thuật chung. Khi họp cần phải thông qua, một cách chính thức, nhưng bản chất thực chất là không có thật. Thường thì chỉ một số cán bộ quản lý và một vài phó trưởng phòng ngồi lại với nhau, sau đó trình cấp ủy thêm vài người nữa rồi mới đưa ra nghị quyết. Giáo viên không biết chúng tôi sẽ ghi danh bao nhiêu học sinh. Có lẽ đây là điều chúng ta phải suy nghĩ. Ở đâu chúng ta cũng không làm được, trong khi những nước họ làm tốt lại không học hỏi và suy nghĩ từ họ nên chúng ta đã chật vật trong một thời gian dài ”.

Chất lượng chuyển giao quyền lực

Kết luận hội nghị về tự chủ đại học vừa được Bộ GD & ĐT tổ chức, Bộ trưởng Bộ GD & ĐT Nguyễn Kim Sơn nhấn mạnh cần hiểu rằng tự chủ đại học hiện nay là chuyển quyền chứ không phải trao quyền. từ trên xuống cho đến trường đại học. Tự chủ đại học là sự khẳng định và thừa nhận một loại quyền mới, khác về chất so với quyền quản lý vốn nhà nước từ các bộ, ngành. Quyền lực đó là chính trường đại học, quyền lực đó lấy sức mạnh chuyên môn, lấy tiếng nói của khoa học, làm linh hồn cho quyền tự chủ của trường đại học, và đó là quyền của giới học thuật. Nếu trước đây, trường đại học hoạt động theo quy chế của cơ quan quản lý nhà nước thì nay chuyển thành trường đại học hoạt động theo nguyên tắc trong đó có sự hướng dẫn của khoa học, sự quyết định của các chuyên gia, là cái nôi của Đổi mới và sáng tạo.

Bộ trưởng Sơn phân tích: “Trước đây, thẩm quyền do bộ chủ quản áp dụng theo hình thức mệnh lệnh hành chính thì nay quyền kiểm soát trường đại học phải đi theo hướng ngược lại, tạo dựng và xây dựng quyền kiểm soát, dẫn dắt một trường đại học. phải xuất phát từ dưới lên, phải xuất phát từ nhu cầu của giới học thuật, phải xuất phát từ tiếng nói có thẩm quyền của các nhà khoa học để tạo ra những “luật chơi” riêng để quyết định chiến lược và hướng đi của đơn vị đó. Khi tiếng nói chuyên nghiệp trở nên nhất tiếng nói mạnh mẽ thì tự chủ đại học mới đi vào đúng chiều sâu và thực chất. một trường đại học tự chủ phải được xem xét lại, để có thể thể hiện sức mạnh học thuật. (còn tiếp)

Giáo viên cần tham gia sâu hơn vào tất cả các mặt hoạt động

GS Lê Anh Tuấn, Chủ tịch Hội đồng quản trị Trường ĐH Bách khoa Hà Nội cho rằng, với quyền tự chủ đại học, về lý thuyết, giáo viên cần tham gia sâu hơn vào mọi mặt hoạt động của cơ sở giáo dục đại học. Theo Luật Giáo dục đại học sửa đổi (Luật 34), giáo viên là thành phần quan trọng của hội đồng bồi dưỡng, nhưng thực tế, vì nhiều lý do khác nhau, nhiều trường chọn thủ trưởng đơn vị hơn là giáo viên không giữ chức vụ quản lý trong trường. Quan liêu. Như vậy, tính đại diện của các nhà giáo, nhà khoa học trong hội đồng đào tạo chưa rõ ràng. Hơn nữa, vai trò của nhà giáo chỉ thực sự có ý nghĩa khi họ thực sự được tham gia vào quá trình xây dựng, hoàn thiện và sửa đổi nội quy, quy chế của cơ sở giáo dục đại học.

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *