Chỉ có tinh thần cống hiến

Rate this post

Rất vui khi được công nhận

Thưa ông, hẳn ông còn nhớ bức tranh Bác Hồ và em bé với biểu tượng chim bồ câu hòa bình được phóng to và treo ở khu vực trung tâm thủ đô Hà Nội.?

– Còn nhớ, đó là năm 1979. Tính đến nay đã hơn 40 năm.

Bức tranh có một số điểm khác biệt so với bản in từng ra mắt công chúng. Vậy bức tranh gốc là gì, thưa ông??

– Bức tranh gốc được vẽ bằng bột màu trên giấy dó, khổ 79x54cm. Trên một phần nền xanh thanh bình, hình chim bồ câu với cành ô liu và toàn bộ hình dạng của hai nhân vật là màu đen, trên nền trắng. Thêm một chút màu vàng đỏ của quốc kỳ được xếp thành hình tròn ở vị trí mắt chim nhìn nghiêng gợi nhớ đến vị trí của thủ đô Hà Nội trên hình chữ S của đất nước Việt Nam thống nhất. và dòng “1976” dưới chân bức tranh cũng có màu đỏ. Tranh tiết kiệm màu, chủ yếu là đen trắng, giản dị, gần gũi, trong sáng như chính tinh thần của Bác mà tôi thấm nhuần.

Bức tranh được vẽ với mong muốn là tấm biển truyền tải thông điệp: hòa bình là vĩnh cửu, là mãi mãi. Sau khi bức tranh đoạt giải nhì tại Triển lãm Mỹ thuật toàn quốc năm 1976, Bộ Văn hóa quyết định in hàng loạt hàng nghìn bản để gửi đi các địa phương. Trước khi in, họa sĩ Thục Phi, người phụ trách xưởng áp phích thuộc Bộ Văn hóa đã cho tôi lời khuyên: hãy đổi “1976” thành hai dòng: Độc lập, Thống nhất và Hòa bình, Hạnh phúc. Tôi ngay lập tức đồng ý vì nó rất có ý nghĩa. Vậy đó, bức tranh gốc hiếm thấy, nhưng với cả hai phiên bản: bức tranh đăng và bức tranh treo Biển Hồ, ý nghĩa của bức tranh vẫn vẹn nguyên.

Bạn có thể nói thêm về thời điểm bạn quyết định vẽ bức tranh, điều gì khiến bạn nghĩ: Hòa bình là mãi mãi?

– Hai năm 1967, 1968, tôi là nhân chứng câu chuyện ở Ngã ba Đồng Lộc, đạp xe dọc đoạn đường 60km từ Thạch Hà đến Kỳ Anh (Hà Tĩnh) trong bom đạn để tuyên truyền, cổ động và đi. dọc quốc lộ 1 để ghi chép về các thanh niên xung phong. Lúc đó tôi công tác tại Sở Văn hóa Hà Tĩnh. Bố mẹ tôi đều hy sinh trong một trận bom vào nhà tôi ở Hương Khê, Hà Tĩnh, năm 1966. Một người anh của tôi đi bộ đội và hy sinh, anh ấy tên là Tư. Rất nhiều bạn bè của tôi cũng đã chết. Gia đình tôi và thế hệ chúng tôi đã mất mát quá nhiều vì chiến tranh … Từ câu chuyện cá nhân này và câu chuyện chung của cả nước khi thống nhất đất nước, tôi nghĩ mình sẽ phải rút ra một điều gì đó về hòa bình. , chắc chắn là như vậy.

Chỉ tinh thần cống hiến ảnh 1

Bức tranh với hình ảnh Bác Hồ đang tươi cười ôm em bé trên nền biểu tượng cánh chim hòa bình được in khổ lớn trên mặt tiền tòa nhà 93 Đinh Tiên Hoàng đã trở thành hình ảnh quen thuộc với người dân và du khách. Ảnh: Nguyễn Đăng

Hơn 40 năm qua, bức tranh được coi là một trong những hình ảnh biểu tượng của Hà Nội. Bạn nghĩ gì về nó??

– Trong cuộc đời làm nghề của tôi, có ba thành tựu lớn. Niềm vui đầu tiên là bức tranh mà chúng ta vừa nói đến. Niềm vui tiếp theo là thiết kế thẻ Đảng viên của tôi được Đảng bộ chọn từ năm 2003 đến nay. Tôi nhớ, lúc đó, đồng chí Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh đã hỏi tôi một câu: Tại sao mọi người thiết kế thẻ theo chiều ngang, nhưng mẫu của bạn lại là chiều dọc? Tôi trả lời, về cơ bản: Theo tôi thiết kế, khi nâng thẻ Đảng viên lên, nó gợi lên cái số 1, sự độc đáo. Hiện nay đã có năm triệu Đảng viên có Thẻ này và mỗi lần đi bầu cử tại Đại hội Đảng, nhìn thấy mọi người giơ Thẻ lên tôi cảm thấy rất tự hào. Những đóng góp về tư tưởng và cống hiến của bản thân tôi, một họa sĩ của Đảng viên được Đảng ta ghi nhận. Và niềm vui nghề thứ ba: Bức tranh sơn dầu Ngã ba Đồng Lộc (90x160cm, 1996) của tôi do Hội Mỹ thuật Việt Nam sưu tầm. Đây là bức tranh thành công nhất của tôi về địa danh lịch sử này, sau hàng chục bức không đạt yêu cầu.

Bức tranh Bác Hồ và em bé có lẽ đã được coi là tài sản công rồi. Cho đến hôm nay, chưa có ai ở Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội hay Sở Văn hóa liên lạc với tôi để trao đổi về việc sử dụng bức tranh này (cười). Nhưng không sao, mỗi khi thành phố có các hoạt động tuyên truyền, cổ động, hình ảnh được trưng bày khắp nơi nên tôi cũng thấy ấm lòng.

Cần nâng cao nhận thức xã hội và ý thức thẩm mỹ cho giới trẻ

Thưa anh, bình yên và cống hiến là hai “từ khóa” trong câu chuyện này, anh có thể chia sẻ thêm suy nghĩ của mình về tinh thần cống hiến cho xã hội của một người nghệ sĩ, trong hoàn cảnh nào không??

– Tôi hiểu rằng mỗi cá nhân chúng ta đều có những suy nghĩ và mục tiêu riêng trong cuộc sống, thời đại của riêng mình. Nhưng dù thế nào đi nữa, nếu đã chọn nghề sáng tạo nghệ thuật thì phải theo nghề đến cùng. Về lớp văn nghệ sĩ đi trước chúng tôi như Tô Ngọc Vân, Trần Văn Cẩn, Phạm Gia Giang, Nguyễn Đức Nùng, Phạm Văn Đôn, Lương Xuân Nhị … tôi khâm phục họ vô cùng, vì họ chỉ biết cống hiến, không nghĩ đến. tiền bạc. Sau này, trong nghệ thuật cũng có sự xáo trộn nhất định với việc buôn bán, danh vọng, dùng tiền bạc để chi phối, lợi dụng danh vọng để kinh doanh … nhưng thôi, tôi nghĩ đó là việc của người ta, và tôi cũng vậy.

Điều này xảy ra một phần trong hiện tại, nhưng xét về tương lai của nghệ thuật, chúng ta có thể hy vọng điều gì, thưa ông??

– Con tôi đang tham gia viết sách giáo dục thẩm mỹ cho học sinh THCS. Tôi rất hào hứng. Trước đây, chúng ta chưa quan tâm đúng mức đến việc giáo dục mỹ thuật ngay từ cấp phổ thông thì nay nó đang ngày càng được nâng cao. Nhưng tôi nghĩ vẫn cần tăng số giờ cho các em học về thẩm mỹ, văn học nghệ thuật nhiều hơn. Hỏi những đứa trẻ quanh đây về bảo tàng nghệ thuật, không đứa nào biết.

Bên cạnh đó, rất cần nâng cao nhận thức chính trị, xã hội cho thanh niên. Chỉ khi nhận thức đầy đủ, tự bản thân mỗi người mới biết mình phải đóng góp như thế nào cho xã hội, nhất là nghệ sĩ trẻ, cần cân nhắc kỹ lưỡng việc mong cầu lợi ích cá nhân. Mới đây, tôi được gửi một tấm áp phích sao chép ý chính bức tranh Bác Hồ ôm em bé mà chúng tôi vừa nói đến, bố cục giống nhau, chú chim hòa bình ấy, chỉ thay hình ảnh Bác ôm em bé bằng một bức tranh. hình ảnh Bác chống gậy bắt nhịp bài hát Đoàn kết… Tôi thấy tiếc cho người sáng tác đã lãng phí thời gian vào công việc như vậy chỉ để lấy phần thưởng.

Cảm ơn bạn vì một cuộc trò chuyện chân thành!

Họa sĩ Trần Tư Thành (tên thật: Trần Đình Thành) nguyên Phó Hiệu trưởng Trường Đại học Mỹ thuật Công nghiệp, Hà Nội. Ông đã được tặng thưởng Huân chương Kháng chiến chống Mỹ hạng Nhất, Huy chương Vì sự nghiệp Mỹ thuật Việt Nam. Hiện tại, anh vẫn tham gia giảng dạy và chấm điểm tốt nghiệp môn đồ họa tại một số trường đại học trong nước.

Năm 2019, ông có tên trong Sách vàng: Những gương mặt vì sự nghiệp khoa học, giáo dục và văn hóa Việt Nam do Liên hiệp các Hội UNESCO Việt Nam biên soạn (Nhà xuất bản Thể thao và Du lịch).

Thanh Thuy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *